MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 19

đây thực sự là một vở kịch hay.

"Các ngươi đều lui ra đi". Tập Ám phất tay ý bảo gia đinh lui

xuống.

"Dạ". Mọi người đều lui ra, Lý Sâm cũng run run rẩy rẩy đi

cùng phía sau.

"Ngươi lưu lại" Tập Ám gọi Lý Sâm lại. Hắn thực muốn nhìn

một chút, bọn họ yêu nhau nhiều đến mức độ nào. "Ngươi không
phải nói, để cho bổn vương tự mình nghiệm chứng sao? Ngươi lưu
lại làm nhân chứng".

Lý Sâm ngơ ngác đứng tại chỗ, không dám liếc mắt nhìn Bách

Lý đến một cái.

"Tránh ra, tránh ra. Các người đều đi ra ngoài cho ta.....". Bách

Lý cầm lấy gối thêu trên giường ném về phía Lý Sâm, một bên lấy
tay đẩy Tập Ám đang ngồi bên giường.

Tập Ám bắt được hai tay đang không ngừng vùng vẫy, tóc

cũng rơi xõa ra, một ít dán lên hai má, nước mắt không ngừng trào
ra:" Ngươi buông ta ra...."

Tập Ám thuận thế đè nàng xuống dưới, cúi người hôn lên môi

nàng, đầu Bách Lý loạng choạng xoay qua lại giãy dụa, bất đắc dĩ,
thủy chung vẫn không cách nào thoát khỏi. Nụ hôn từ trên môi kéo
dài xuống tới cổ, khẽ liếm lấy mùi hương trên xương quai xanh của
nàng. "Xích" một tiếng, chiếc áo mỏng bị xé nát, lộ ra cảnh xuân vô
hạn ở dưới cái yếm màu hồng nhạt. Tay Tập Ám từ dưới đùi tiến lên
xoa nhẹ eo nàng, chỉ cần dùng lực, Bách Lý liền sẽ hoàn toàn bị bóc
trần trước mắt người khác. Tập Ám ngừng tay, lạnh lùng nhìn Lý
Sâm.

"Vương gia, ta đi ra ngoài..." Lý Sâm lui cũng không được,

đứng cũng không xong. Tây Quận vương, ngươi quả là thâm độc.

"Cút" Tập Ám kéo chăn bên cạnh che lại thân thể của Bách Lý.

Không còn bị giam giữ, người dưới thân co người lại chui rúc vào
chăn bông. Thân thể dưới lớp áo ngủ bằng gấm không ngừng run

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.