MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 221

"Không có người thân? Vậy bổn vương coi là gì?" Tay Tập Ám

nhấc cằm Bách Lý lên, giọng điệu không phải thăm dò, rõ ràng là uy
hiếp.

Bách Lý nhẹ lắc đầu, bất đắc dĩ thỏa hiệp: "Ngươi không tính

a."

Lại vùi vào trong ngực hắn, Bách Lý rầu rĩ lên tiếng: "Bọn họ đi

tìm ngươi sao?"

"Phải, ngươi mất tích, liền lấy muội muội ngươi đến thay thế."

Tập Ám cong khóe miệng cười nhạt nhẽo, hắn nhớ rất rõ trường hợp
hoang đường này.

"Vậy, ngươi mới nạp phi là nàng?" Bách Lý trừng lớn hai trong

mắt, khó có thể tin lắc đầu.

"Không phải." Tập Ám dừng một chút, sau đó lại nói "Nàng

quá nhỏ."

Bách Lý nhịn không được cười ra tiếng, đây coi như là lý do gì

hả. Đầu tiên là vì chính mình bị cô tịch, mình mất tích, nhà mẹ đẻ
cũng không phải gấp đến độ đi tìm khắp nơi, mà là suy nghĩ biện
pháp duy trì quan hệ thông gia.

Nhỏ? Bách Lý cười châm chọc, từ nhỏ đến lớn, mình không

biết đã trải qua bao nhiêu thua thiệt qua bàn tay nàng, tuổi không
lớn, nhưng có thể làm được những việc càn rỡ độc ác, nếu không có
cuộc hôn nhân này, chỉ sợ rằng bản thân mình chết như thế nào cũng
không biết. Bách Lý không muốn cùng nàng ta có quá nhiều vướng
mắc.

Đêm đã khuya, hai người trên giường kề sát vào nhau mà nằm.
Ngày hôm sau, Tập Ám mới vừa đi, Bách Lý liền gọi Tiểu Lam

đỡ nàng đứng dậy, chọn một bộ quần áo mềm nhẹ

"Lý phi, ngài thật sự không có việc gì chứ?" Tiểu Lam lo lắng

nhìn trái nhìn phải một chút, chỉ lo không cẩn thận một cái liền đụng
vào vết thương.

"Không có việc gì, ngươi xem." Bách Lý chậm rãi xoay người,

tuy rằng cơ thể còn có chút cứng nhắc, nhưng quả thực là không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.