MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 229

Tập Ám tiếp tục vùi đầu vào cổ nàng, loại cảm giác chân thực

kia làm cho hắn cực kì an tâm, trái tim hoang vu đã lâu của hắn,
người con gái này đã từ từ rót vào một tia ấm áp.

"Ta đây thích ăn còn không được?" Giọng nói buồn buồn của

Tập Ám từ trên cổ nàng truyền ra, khóe miệng khẽ cong lên chính
mình cũng không nhận thấy được ý cười.

Nam nhân, cư nhiên cũng có lúc giống như một đứa trẻ, tính

tình thuần khiết, tiếng hít thở trầm ổn bên tai lúc sâu lúc cạn từng
chút rơi vào màng nhĩ Bách Lý, ấm áp.

"Tốt lắm, bữa trưa chúng ta liền ăn đậu hũ đi." Bách Lý vươn

tay đẩy đẩy cái đầu đang dựa ở cổ mình, Tập Ám cũng chỉ là lắc lư
một chút theo lực của nàng, lại quay trở về như cũ.

"Không cần."
"Khô được, một Vương gia cư nhiên lại kén chọn như vậy, là

một đứa trẻ hay sao?" Bách Lý nhịn cười không ngừng kích thích
hắn, nam nhân này, vào thời khắc này thanh âm cũng ít đi chút tàn
bạo, tựa hồ còn mang theo một chút ủy khuất.

"Ai nói bổn vương kén chọn?" Tập Ám chợt đứng lên, hướng

về phía ngoài trướng hô: "Tiểu Lam." Âm thanh cũng rất nhỏ nhẹ.

"Dạ, Vương gia." Tiểu Lam vén rèm trướng đi vào, đôi tay rủ

xuống đứng một bên, chờ đợi Tập Ám phân phó.

Bách lý nhìn hai người, con ngươi vui vẻ hiện lên hình bán

nguyệt: "Tiểu Lam, hiện tại khẳng định là Vương gia đang khen
ngươi thính lực rất tốt a."

Bị nói trúng suy nghĩ, Tập Ám nghiêm mặt lại quay mặt sang

một bên, thấy hai người cũng không có mở miệng, chỉ đành không
được tự nhiên phân phó Tiểu Lam: "Gọi phòng bếp bữa trưa hôm
nay thêm một món ăn, liền thêm...đậu hũ đi."

"Không, Tiểu Lam, Vương gia khó có khi muốn ăn, gọi đầu bếp

làm thật nhiều món đa dạng, biết không?" Bách lý ngửa đầu lên chen
thêm một câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.