MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 230

"Dạ." Tiểu Lam thức thời lui ra ngoài, trong lòng buồn bực,

Vương gia hình như chưa từng ăn đậu hũ a.

Bách Lý thật sự có loại cảm giác được thắng trận, lời còn chưa

nói ra khỏi miệng, chỉ cảm thấy chỗ cổ nóng lên, ý thức liền quay trở
về.

"Mệt mỏi quá, ta muốn nghỉ ngơi."
"Không thể, bữa trưa còn chưa tới, Vương gia, mau đứng lên."

Bách Lý giật giật bả vai hắn, "Ngươi nặng quá."

Người phía sau không nói gì, rất có xu thế chơi xấu.
Nhiều năm về sau, khi hai người hồi tưởng lại một màn khi đó,

thì chỉ là, không biết là ngọt ngào, hay là liều thuốc chết người.

"Lý phi, Vương gia, bữa trưa tới." Tiểu Lam đi theo phía sau

hai nha hoàn, đem các loại điểm tâm tinh xảo bày trên bàn gỗ hồng
trắc, còn có, một đĩa lại một đĩa các loại đậu hũ, chua cay, trụng dầu,
chiên, luộc, kho tàu, trộn hành lá.....

Bách Lý không khỏi bội phục đầu bếp ở nơi đây, một món ăn

có thể chế biến ra nhiều dạng như vậy, đẩy vai Tập Ám: "Thật là
nhiều món ăn a, tađói bụng."

"Chờ một chút, không có món ăn lạnh." Tập Ám thầm nghĩ

chốc lát, lại phát ra một câu nói như vậy.

"Món ăn lạnh? Bây giờ là mùa đông, Vương gia..........."Bách Lý

hí mắt nhìn tới, khóe miệng cười rộng ra, chỉ cười không nói, nhưng
trong mắt rõ ràng là viết chữ đang xem kịch vui.

Tập Ám cúi cùng cũng ngẩng đầu lên, lấy một bộ áo bào ngủ

bông vải mềm mại bao thân thể Bách Lý, ôm eo nàng đến trước bàn.

Mặt khác, hai nha hoàn kia đã đi ra ngoài, chỉ để lại một người

là Tiểu Lam hầu hạ.

Tập Ám ôm nàng ngồi trên chân mình, đầu, một lần nữa lại

chôn vào trước ngực nàng,

Tiểu Lam thấy thức ăn hôm nay là do Tập Ám cố ý phân phó

thêm, liền thân thiết đem mấy đĩa chứa các loại đậu hũ bày trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.