MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 240

không thể tin mình sao? Thật sự không tin?

Một trận gió nhẹ thổi tới, Bách Lý không thoải mái nhắm

nghiền mắt.

"Nói cái gì? Nói khi đó ngươi rời đi là bất đắc dĩ? Đáng tiếc, ta

không quan tâm, ta chỉ quan tâm, nữ nhân của ta cho dù không
được Tập Ám ta sủng ái, cũng phải sống bên cạnh ta cả đời."

"Bách Lý, không cần phải bày ra vẻ mặt như vậy, bổn vương có

hứa hẹn gì với ngươi sao? Là ngươi tự mình đa tình thôi."

"Vương gia, ngài đã quên ngài hứa gì sao? Có người mới, ngài

còn nhớ rõ người cũ sao? Còn nhớ rõ sao?"

Đúng, một lời hứa hẹn hắn cũng không cho mình, hắn, dù sao

cũng không chỉ có một mình mình.

Chợt thấy trên mặt nóng lên, Bách Lý khẽ mở mắt ra, chỉ nhìn

thấy đôi mắt khép chặt của Tập Ám gần trong gang tấc, thân mật
hôn, liền đánh tan bất an ban đầu của Bách Lý, nam nhân này, có thể
dễ dàng mê hoặc lòng người.

Nụ hôn ẩm nóng theo gò má đi đến bên tai, một thanh âm mị

hoặc đốt cháy lên, nhưng Bách Lý nghe được lại rất tha thiết, mang
theo nhiệt độ nóng như lửa "Há mồm ra."

Ánh mắt len lén nhìn về hai bên, chúng tướng sĩ trên đài cũng

không hề kiêng dè, đứng đúng tiêu chuẩn của tư thế quân đội mà
chờ đợi.

Ánh mắt Bách Lý quay trở về, đôi mắt nhắm chặt của Tập Ám

chợt mở to ra, sâu không thấy đáy nhìn chằm chằm nàng, lông mi
của hắn chớp động cái có cái không rung rung trên mặt Bách Lý, từ
từ, nụ cười nở ra.

Hắn không có ôm lấy nàng, cũng không có như lúc trước ôm

lấy nàng như vậy, chỉ là đưa một tay ra, khóe mắt tươi cười nhìn
Bách Lý: "Đưa tay cho ta."

Bách Lý theo lời đặt tay vào lòng bàn tay Tập Ám, mười ngón

tay đan xen, lại không biết, sau cái nắm tay lại là vĩnh viễn buông
tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.