MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 285

Bách Lý Hội nắm chặt cuốn tranh trong tay, đi theo phía sau,

tâm lại nhẹ nhàng bay ra ngoài. Trở lại trong điện đối với Tập Ám
vẫn cứ như vậy, mãi cho đến khi xuất cung, mới thu lại thần trí.

"Làm sao vậy, Hội nhi?" Tập Ám cầm lấy bức họa trong tay

nàng, mở ra, "Nương ngươi?"

Bách Lý Hội gật đầu như khúc gỗ, chậm rãi tựa đầu vào vai

nam tử.

Bản thân mình hỏi hắn chuyện nạp phi, hắn cũng không chút

nào giấu diếm mà thừa nhận, chỉ riêng không nói tới quyền lực kết
thân.

Một nam nhân kiêu ngạo như vậy, lần đầu tiên, Bách Lý thấy

được hắn là thân bất do kỷ, không nhịn được đem đôi tay quấn thật
chật lên cánh tay hắn, an tâm nhắm nghiền hai mắt.

Tập Ám nghĩ rằng nàng là tưởng niệm mẫu thân, liền để dựa

vào.

Xe ngựa nhàn nhã chạy chậm, theo từng đợt xốc nảy rất nhẹ,

Bách Lý chậm rãi chìm vào mộng đẹp.

Xuân sắc thoạt nhiên ấm áp, sáng sớm, ánh mặt trời liền dẫn

hơi lạnh của đám sương mù xông vào khe hở cửa sổ, Bách Lý Hội
mở to mắt buồn ngủ, dụi dụi hốc mắt. Một tay tùy ý đặt qua bên
cạnh, Tập Ám đã ra ngoài.

Đứng dậy đẩy cửa sổ ra, cùng với một cỗ sương mù trong lành,

mùi hoa, Bách Lý Hội sung sướng hít một hơi thật sâu. Chỗ lương
đình, Tiểu Lam cùng Tiểu Mai đang bận rộn bày bát đũa, ghế đá
cũng vừa lau.

Bách Lý Hội lặng yên tiến lên, hai người thấy nàng đi tới, vội

vàng buông công việc trong tay, cười nhìn về phía nàng.

"Mới sáng tinh mơ, chuyện gì lại cao hứng như vậy?'' Chỉ

khoát lên một kiện sa y, tóc tự nhiên buông thả xuống, vẻ mặt Bách
Lý Hội lười biếng nhìn hai người.

Tiểu Lam thân thiết trải trên ghế đá một khối khăn gấm, liền lôi

Bách Lý Hội ngồi xuống, "Hôm nay, Thủy Cơ làm bánh ngọt hoa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.