MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 283

Bụng hơi nhô ra, nhưng cũng không chút nào tổn dung mạo của
nàng.

Hốc mắt của Bách Lý Hội nóng lên, tầm mắt liền trở nên mơ

hồ, nữ tử kia, cùng dáng dấp của nàng không khác gì nhau.

Đôi tay run rẩy nhận lấy bức tranh nữ tử trong tay, Bách Lý

Hội khẽ gọi ra miệng: "Nương............"

"Mẫu hậu biết, thời điểm nương ngươi sinh ngươi đã chết vì

khó sinh, đáng tiếc, một nữ tử như vậy. Đây là ngày đó lúc gặp
nhau, ta mời họa sư vẽ lại, phỏng chừng cũng là bức tranh duy nhất
của nương ngươi. Ngươi hãy cất giữ cho tốt đi, để lưu lại một thứ để
nhớ nhung.

"Mẫu hậu..........." Bách Lý Hội nhìn nữ tử trong bức tranh, nỗ

lực khắc ghi vào trái tim.

"Về sau, ta chính là nương ngươi, đứa nhỏ không cần ủy khuất

mình, tất cả đều có mẫu hậu ở đây." Nữ tử đỡ nàng đến trước sập,
chậm rãi an ủi nàng.

Bách Lý thu hồi cuộn tranh trong tay, "Mẫu hậu, có bức họa

của nương, Hội nhi sẽ không khóc, bởi vì, bức họa vẽ nương đang
cười a."

"Đúng, Hội nhi, chuyện của Vân Khinh, ngươi không cần để ở

trong lòng, ta đã nhìn nàng từ nhỏ cho đến khi trưởng thành, tính
cách cũng vô cùng tốt." Hoàng hậu đứng lên, trong điện, đèn sa (
chụp đèn bằng vải lụa) màu vàng nhạt phát ra ánh sáng nhu hòa,
càng làm nổi bật hơn vẻ đẹp lộng lẫy của nữ tử.

"Tương lai hoàng nhi hẳn là người kế vị của Nam Triều ta, mà

chiếu theo tổ huấn..........., tất phải một hồi đại nạn, sinh ở hoàng
thất, tránh không khỏi vận mệnh." Trên mặt nữ tử lộ ra vẻ lo lắng,
tuy không muốn nhưng đành bất đắc dĩ lắc đầu.

Bách Lý Hội biết, ngôi vị hoàng đế từ trước đến nay là truyền

cho đứa con lớn tuổi nhất, mà Tập Ám, phía trên còn có ba ca ca.
Nàng vẫn cho là loại sự tình này, cùng nàng là xa không thể chạm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.