MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 282

Đối diện bọn họ, là một nam tử khoảng chừng bốn mươi, long

bào màu vàng sáng chói cực kì dễ thấy, bên cạnh ngồi một mỹ phụ
nhân, từ chỗ ngồi họ đều đem ánh mắt bắn tới hai người bọn họ.

"Phụ hoàng, mẫu hậu............" Tập Ám tiến lên hành lễ, Bách Lý

Hội cũng ngoan ngoãn chiếu theo lễ nghi thỉnh an.

"Đều đứng lên đi, chỉ là gia yến thôi, không cần gò bó." Nam tử

mỉm cười nhìn về phía hai người, so với Thiên tử uy nghiêm, càng
thấy rõ vẻ đôn hậu của một người cha.

"Tạ phụ hoàng."
Hai người từng bước hướng về những người khác chào hỏi,

Bách Lý Hội mới biết được, bọn họ đều là huynh đệ của Tập Ám.

"Đến, Hội nhi, đến đây ngồi." Hoàng hậu một phen kéo lấy

Bách Lý Hội ngồi xuống, vui vẻ nhìn từ trên xuống dưới: "Quả nhiên
là tuyệt sắc, hoàng thượng, ta nói không sai chứ?"

Nam tử sủng nịch nhìn nàng một cái, cũng đã vài chục năm,

vẫn còn như hài đồng, một chút cũng chưa từng bị gò bó những quy
củ trong cung.

Bữa ăn này hết sức thoải mái, Bách Lý Hội cũng rất nhanh

dung nhập vào bầu không khí này, "Hội nhi, ngươi cùng mẫu hậu
đến đây một chút."

"Được." Bách Lý Hội nhu thuận đi theo phía sau, những nam

tử trên bàn tiếp tục nói chuyện.

Hai người đi tới một tẩm cung, xem bộ dáng là cung điện của

hoàng hậu, Triêu Phượng Điện.

Hoàng hậu đi đến trước một ngăn tủ, đem cửa tủ nhẹ nhàng

mở ra, từ bên trong lấy ra một bức tranh gì đó.

Giơ tay lên, cuộn tranh liền mở ra, ở trong vẽ một nữ tử cực kì

xinh đẹp, phục sức mặc dù không hoa lệ, nhưng mà khóe miệng kia
lại nở ra một nụ cười nhẹ, càng lộ ra vẻ xuất trần mà không nhiễm
bụi trần. Tóc như mực, làm cho người ta cảm giác đó là vân đạm
phong thanh (nhàn nhạt như mây trôi, nhẹ nhàng như gió thổi).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.