MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 295

"Ở dạ yến ngày đó, Vương gia liền đã cảnh cáo ta, bảo ta không

được chạm vào ngươi nữa, ha ha, chung quy, chuyện gì cũng không
thể gạt được hắn." Liễu Nhứ cười nhìn Bách Lý Hội, chỉ là, một giọt
lệ kia im lặng buông rơi, cũng là mang theo một chút lạnh lẽo.

Mấy người phía sau đều im lặng, cũng là vô cùng kinh ngạc.
"Bách Lý Hội, ngươi nói đúng, ngày sau vẫn còn dài, mà ta đã

có kim bài miễn tử, ngươi lấy cái gì để đấu với ta?" Liễu Nhứ ngạo
nghễ đứng dậy, nhìn Bách Lý Hội không nói tiếng nào, khẽ cười lên
tiếng, cảm thấy tâm trạng, đã vô cùng chua xót.

"Ngươi cho rằng ngươi đã đi vào lòng hắn sao? Nơi đó đã sớm

hoang vu rồi, sẽ không còn có một ngày được trọng sinh (sống lại)
đâu, Bách Lý Hội, ngươi cũng nên chết tâm đi." Liễu Nhứ nhìn
xuống nữ tử liếc mắt một cái, liền đi ra khỏi lương đình.

Tiểu Lục đuổi theo sau đó, lúc đi qua bên người Tiểu Lam, ánh

mắt, bất ngờ gặp nhau, Tiểu Lam há miệng thở dốc, cũng là im lặng,
như là người lạ.

Đôi tay Bách Lý đặt lên huyệt thái dương, suy nghĩ vô tận bay

tràn ra, nhưng thế nào cũng không thể thông suốt.

"Muốn báo thù sao?"
"Ngươi hy vọng nghe được cái gì hả? Ngươi yên tâm, ta không

có năng lực bắt nàng phải thế nào cả............"

"Không, không đủ độc ác sẽ không xứng làm nữ nhân của ta."
"Ta không phải là muốn ngươi hại người, chỉ là cho ngươi có

thể tự bảo vệ mình, không bị thương tổn."

"Ngươi tin lời ta nói rồi hả?"
"Có lẽ chính ngươi cũng không rõ ràng, Nhứ nhi là người như

vậy."

Ý tứ của Tập Ám chính là, nếu như kẻ khác làm hại mình, phải

tâm ngoan thủ lạt, nếu là Liễu Nhứ, phải là chuyện cũ bỏ qua

Bách Lý Hội cuối cùng cũng rõ ràng, lúc mình nói với hắn ngày

ấy, hắn tin, nhưng chỉ là không nghĩ ra? Vì sao? Chỉ bởi vì sủng ái?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.