MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 296

Ba người ở sau lo lắng nhìn Bách Lý Hội, Thủy Cơ bất đắc dĩ

dùng tay ra hiệu, nàng bây giờ chắc chắn rất loạn, để nàng yên lặng
một chút cũng tốt.

Hai người dìu Tiểu Mai đi ra khỏi lương đình, mặt trời ngả về

tây, chỉ lưu lại duy nhất một mình Bách Lý Hội.

Ráng mây nhiễm một góc trời, lại mất đi hào quang trong mắt

thế nhân, màn vải đỏ sậm, bôi vẩy lên đình viện tịch mịch, tạo nên
một tầng dư vị vô tận.

Bách Lý Hội cực kì mệt mỏi nằm trên mặt bàn, sợi tóc khẽ

buông xuống, góc lụa mỏng bay lên, hai tay vô lực mở ra, vuốt ve
mặt bàn đá cẩm thạch trơn bóng. Gò má tựa sát trên mặt bàn, trơn
bóng, lành lạnh. Một ít tóc buông rơi, che lấp đôi mắt mông lung.

Tất cả, dường như mờ mịt đi, ai là người có tội?
Tập Ám một thân thường phục, ánh chiều tà chiếu vào bóng

dáng cao lớn của hắn, càng lộ vẻ mị hoặc.

Bước đi kiên nghị tiến lên vài bước, Bách Lý Hội chỉ cảm thấy

thân thể bị nhấc nhẹ, liền rơi vào một lồng ngực ấm áp.

Nam tử nhẹ phẩy qua sợi tóc hơi ẩm ướt của nàng, một đôi

mắt sưng đỏ nửa rũ xuống, lông mi nồng đậm dính liền vụt sáng
lên. Bách Lý Hội lắc đầu tránh hai tay của hắn, cúi đầu, chôn thật
sâu vào cần cổ hắn, không muốn dậy.

Đôi tay Tập Ám dán lên lưng nàng, cảm giác được thân thể

dưới mình, truyền đến từng cơn run rẩy, không nhịn được càng ôm
chặt hơn.

"Tập Ám..........., vì sao ở trong mắt ngươi, ta không thấy chính

mình?" Thanh âm của Bách Lý Hội ngăn cách mấy tầng vải vóc, rầu
rĩ truyền vào tai Tập Ám.

Nam tử nhẹ thối lui thân, hai tay nâng chặt khuôn mặt tinh tế

của nàng, cùng nàng tầm mắt giao nhau, "Nhìn rõ đi, trong mắt ta
quả thực không có ngươi sao?"

Bách Lý mở to hai mắt đẫm lệ, nhìn về đáy đầm thâm thúy của

hắn: "Không có, không có, ta nhìn không thấy........" Nữ tử không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.