MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 298

"Vì sao? Ngươi không tin ta, thậm chí không nghe một câu giải

thích của ta đã đem ta nhốt vào địa lao, khiến cho Thủy Cơ bị
thương tổn, khiến cho lòng ta lạnh lẽo. Ngươi có biết hay không,
thiếu chút nữa, chỉ kém một chút nữa, ta đã không thấy được ngươi
rồi. Nhưng là, ngươi đều biết mọi thứ ở phía sau, lại cứ thờ ơ như
vậy, Tập Ám, ngươi bảo ta làm sao tin ngươi hả?............" Bách Lý
Hội dùng hết toàn lực đẩy tay hắn ra: "Ngươi tha Liễu Vân Tường,
thậm chí không truy cứu Liễu Nhứ, là tâm ngươi mù, hay là trái tim
ta mù?"

Tập Ám nhìn nữ tử không ngừng giãy giụa trước mặt, đáy

lòng một trận co rút đau đớn, chỉ có thể đè nàng trở về bả vai mình,
ôm thật chặt.

Bách Lý mềm nhũn đem đầu tựa lên vai hắn, trong miệng còn

lẩm bẩm: "Ta không cần đi vào lòng ngươi, rất mệt......, ta cũng muốn
đem ngươi, từ đáy lòng ta từ từ xóa hết đi..........."

"Không thể!" Tập Ám lật thân thể nàng lên, chống lại con ngươi

thất thần của nàng, "Trong lòng ngươi chỉ có thể có ta............."

Bách Lý Hội lờ lờ nhìn nam tử, trong lòng chợt lạnh lẽo, vô lực

nhắm hai mắt lại.

Tập Ám, sao ngươi vẫn không hiểu đây?
Tập Ám, trong lòng ngươi, là có người, hay từ trước đến nay

vốn không có người?

Ta coi là cái gì đây?
Tập Ám ôm lấy nàng trở về phòng, thân mình Bách Lý Hội co

rúc thành một đoàn, nhắm mắt lại, không muốn mở ra nữa.

Đặt nàng trên giường, Tập Ám cầm lấy chăn gấm bên cạnh

giúp nàng phủ lên.

Phẩy tóc rơi trên trán, Bách Lý Hội gạt bỏ lui về phía sau, đem

chăn trên người kéo cao hơn đỉnh đầu.

Tay Tập Ám còn cứng ngắt giữa không trung, trong mắt, xen

lẫn nhiều cảm xúc phức tạp, cả chính mình cũng không nói rõ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.