lưu lại đứa nhỏ này, Liễu gia chúng ta hứa, nhất định sẽ lưu nàng
lại, ta sẽ để ca ta cưới nàng, cho nàng một danh phận, cấp cho đứa
nhỏ một thân phận.
"Liễu Nhứ, Liễu gia các ngươi làm hại nàng vẫn chưa đủ sao?"
Bách Lý Hội phát ra âm thanh lạnh thấu xương, khuôn mặt trắng
nõn vì kích động mà ửng đỏ lên một tầng nhàn nhạt, "Cưới nàng?
Ngươi còn muốn hủy cả đời nàng sao?"
Liễu Nhứ thu hồi ánh mắt, oán hận nhìn về phía nữ tử: "Bách
Lý Hội, ngươi làm sao biết được Thủy Cơ không đồng ý? Ngươi dựa
vào cái gì?"
"Vậy ngươi dựa vào cái gì?" Nữ tử tuyệt nhiên lặp lại như vậy:
"Ngươi dựa vào cái gì cho rằng nàng sẽ đồng ý?
Bách Lý Hội xoay người, đối diện với đôi mắt thâm thúy của
Tập Ám, "Vương gia, ngươi cho là thế nào?"
Tại sao? Vừa đụng đến chuyện của Liễu gia, hắn lại không hạ
được quyết tâm, lại một lần nữa, ở trong mắt hắn Bách Lý thấy được
sự dao động.
Con ngươi âm u của Tập Ám, xuyên qua hành lang, hướng về
phía người nơi xa: "Hay là hỏi chính Thủy Cơ đi."
"Thủy Cơ nói cực kì rõ ràng, nàng không muốn đứa nhỏ này,
sẽ không............" Bách Lý Hội hơi ai oán nhìn hắn một cái, liền
hướng về phía xa.
Tập Ám không nói một lời, bước ra khỏi Vương phủ. Bách Lý
Hội cùng với Tiểu Lam cũng đuổi theo, Tiểu Lục đứng ở phía sau
vội vàng nâng Liễu Nhứ dậy, giúp nàng phủi bụi đất dính trên đầu
gối.
Khóe miệng Liễu Nhứ thoáng qua chút ý cười, hóa ra, ông trời
cũng không phải quyết ý muốn diệt Liễu gia nàng.
Sắc mặc Thủy Cơ mệt mỏi nằm thẳng ở trên giường, nhìn thấy
mấy người tiến vào, vội vàng muốn đứng dậy: "Gặp qua Vương gia,
Hội phi."