MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 320

"Miễn đi." Tập Ám dẫn đầu bước vào trong phòng, ngồi xuống

một bên, Bách Lý Hội bước đến trước giường ấn Thủy Cơ ngồi lại,
đặt một gối thêu mềm mại làm đệm lót sau lưng nàng, để cho nàng
có thể ngồi nửa người lên.

Thủy Cơ liếc nhìn hai người, cố gắng nở một nụ cười cực kì

yếu ớt: "Hội phi, có thể để cho ta cùng nói chuyện riêng với Vương
gia được không?"

Bách Lý Hội do dự nhìn nam tử bên cạnh, lại nhìn đôi mắt kiên

định của Thủy Cơ, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu: "Ừ, được.", giúp
nàng đem góc chăn dịch lại cho tốt, liền đứng lên, "Tiểu Lam, chúng
ta đi ra ngoài trước."

"Dạ." Tiểu Lam nhu thuận đi theo phía sau nữ tử, cực kì không

quen với bầu không khí ngột ngạt này.

Trong phòng chỉ lưu lại Thủy Cơ cùng Tập Ám, thần sắc Bách

lý phức tạp tựa vào cột đá, trong lòng rối ren.

Thủy Cơ nhìn nam tử ngồi bên cạnh, trường sam màu đen, làm

nổi bật thêm sự mạnh mẽ rắn rỏi, âm u lạnh lẽo. Hắn, tựa hồ như đã
quen với màu sắc này, vẻ mặt mị hoặc tà tứ, tại gần trong gang tấc.
Cùng chính mình, cũng là xa tận chân trời.

Cũng chẳng bao lâu, cho dù may mắn được ngủ cùng giường,

cũng không có được nửa phần yêu thương của nam tử này.

Thủy Cơ chua xót khẽ ngẩng đầu lên, bức nước mắt tràn tới

khóe mắt trở về, lúc này mới bình phục trong lòng mở miệng:
"Vương gia............"

Tập Ám nghe vậy nhìn nữ tử trên giường, chậm rãi đứng lên.
"Vương gia, ngài không phải là có chuyện muốn nói với Thủy

Cơ sao?" Thông minh như nàng, khi vừa mới bước vào, thần sắc trên
mặt hai người liền nhìn ra đầu mối.

Tập Ám bước đến trước mặt nàng, đôi mắt lạnh nhạt nhìn nữ

tử liếc mắt một cái, liền xoay người: "Đứa nhỏ này..........., ngươi định
xử trí thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.