MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 339

Trên bốn cái ghế dài, hai nha hoàn, hai thị vệ, bị hèo đánh trên

thân người, Vô Thái trong phòng bị dọa sợ bất giác lùi bước.

Bách Lý Hội cười nhạt nhẽo uống trà trong tay, ánh mắt nhìn

chằm chằm cửa chính đang réo người mở cửa. Liễu Nhứ hẳn là đến
rồi.

Tiếng kêu rên của nữ tử, cùng với tiếng đau đớn ẩn trong cổ

của nam tử, từng tiếng từng tiếng chói tai. Bách Lý Hội cũng là lạnh
lùng làm lơ, nàng phải từ từ học được, lòng dạ độc ác.

Thoáng hiện bóng dáng nữ tử xinh đẹp nhanh chóng tiến vào,

phía sau còn có Tiểu Lục và nha hoàn ban nãy.

Bách Lý thả chén trà trong tay xuống, trên mặt dị thường điềm

tĩnh.

"Liễu phi, cứu ta, cứu ta..........." Vừa thấy Liễu Nhứ đi vào, mấy

người như gặp được ân nhân cứu mạng, không ngừng vùng vẫy
cánh tay.

"Bách Lý Hội." Liễu Nhứ tiến lên một bước, quát bảo dừng tay:

"Ai dám đánh một cái nữa xem?"

Mấy tên thị vệ thi hành đều để hèo xuống, nhìn hai người.
"Liễu Nhứ, họ là Vương gia phái tới, hiện tại các nàng bất

trung với chủ tử của mình, giáo huấn vài cái cũng là việc nên làm
chứ?" Bách Lý Hội bước đi thong thả ra đại sảnh, ở trước mấy người
đứng lại.

"Nếu Vương gia biết được, nhất định sẽ không khinh xuất tha

thứ, thế nào, đã đánh xong rồi hả? Tiếp tục đánh cho ta, một cái
cũng không được thiếu" Nữ tử tuyệt nhiên nói, hai thị vệ thi hành
đều bị giọng điệu lạnh lùng của nàng làm cho khiếp sợ, vẫn là vung
hèo lên.

" Liễu phi, cứu mạng..........." Nữ tử không nhịn được đau đớn,

mồ hôi lạnh toát ra gò má, chảy xuống đá lát xanh cũ kĩ.

"Bách Lý Hội, ngươi............" Liễu Nhứ căm giận trừng mắt

nhìn nữ tử, hung hăng dậm chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.