MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 34

Chương 4.2: Cấm địa của Vương phủ ( )

Khi tỉnh lại thì trời đã sáng, liền nhìn thấy chiếc giường quen

thuộc của mình, cách bài trí quen thuộc.

Cảm giác khô khan trong miệng làm nàng khó chịu ho khan,

Tiểu Mai thấy nàng tỉnh lại, vội vàng bưng lên một chén nước giúp
nàng uống vào. Đầu óc mê man, Bách Lý ngủ rồi tỉnh, tỉnh rồi ngủ.
Giấc mộng thủy chung vẫn quanh quẩn hậu viện đó, nữ tử hồng y
không thấy rõ mặt, hàn quang bộ hài cốt hiện ra.

"Không....." Lại một lần nữa từ trong mộng thức tỉnh, mồ hôi

ướt tóc, trên người cũng ướt át theo, dị thường khó chịu.

Quay đầu, liền thấy Tập Ám ngồi bên giường, bóng dáng cao

lớn hơi nghiêng, một tay đặt lên trán nàng, thấy không có gì đáng
ngại, liền thu hồi thân mình, đứng lên.

"Đừng đi." Hai đầu gối Bách Lý quỳ lên, mạnh mẽ ôm chặt lấy

eo hắn: "Đừng đi, ta sợ......" Đây là lần đầu tiên nàng mở miệng gọi
hắn lưu lại, cũng là lần đầu tiên chịu thua trước mặt hắn.

Tập Ám chẳng dùng đến bao nhiêu lực liền kéo tay nàng ra:

"Ta sẽ không lưu lại nơi này." Nói xong cũng không quay đầu lại liền
tiêu sái đi ra ngoài. Đi đến cửa bỗng nhiên quay đầu lại: "Ngươi
xông vào cấm địa của ta, người không nghe lời, ta cũng sẽ không
mềm lòng, ngày mai ta gọi người tới nhốt ngươi vào tòa hậu viện,
ngươi không phải là rất hiếu kỳ sao?" Trong mắt hắn lóe lên một tia
phẫn nộ, mắt tựa tiếu phi tiếu khiến tâm Bách Lý lạnh đến cực điểm.

"Không, ta không muốn....." Hướng về bóng lưng Tập Ám,

Bách Lý hét lớn, cơn gió lạnh lẽo thổi vào trong phòng, xuyên thấu
qua góc cửa sổ, xen lẫn với thanh âm không rõ ràng, phảng phất như
lại nghe được tiếng khóc làm lòng người lạnh lẽo đó, Bách Lý kéo
chặt chăn chui vào bên trong. Cho đến khi đảm bảo không có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.