MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 36

An tĩnh nhắm mắt lại, ở trong lòng hắn, mình có thể an tâm

ngủ, cũng không phải sợ gặp ác mộng.

Vén một ít tóc trước trán Bách Lý, Tập Ám hôn lên khuôn trán

đầy đặn của nàng. Đúng vậy, giống như một loại thúc giục quan
tâm, vì nàng nửa đêm bỏ Liễu Nhứ, chỉ sợ nàng ngủ không được an
ổn.

Bắt đầu từ lúc nào, hắn lại đối với nàng lưu tâm như vậy, có lẽ

là lần đầu gặp mặt, trông thấy vẻ quật cường cùng sự liều lĩnh trong
mắt nàng, tại thời điểm đó liền bắt đầu thôi.

Bách Lý tỉnh dậy lần nữa liền cảm thấy cánh tay dị thường

nhức mỏi, thử hoạt động một chút, liền cảm thấy tê tê, nguyên lai là
lúc ngủ, chính mình vẫn còn quấn lấy bờ eo của hắn, lộ ra vẻ tức
giận rút tay về, nhìn khuôn mặt Tập Ám có vẻ hơi mệt mỏi, một loại
tình cảm không nói nên lời lặng lẽ chiếm cứ trái tim nàng.

Môi nhẹ nàng hôn lên hắn, nhưng không nghĩ tới hắn lại càng

hôn sâu hơn nữa, thuận thế đem Bách Lý đặt ở dưới thân, nụ hôn
của hắn mang theo ôn nhu, mang theo sự xâm chiếm, giống như
mang theo sự bá đạo từ môi chậm rãi di chuyển xuống.

"Gia, ta không có phương tiện." Bách Lý nhẹ nhàng ngăn đôi

tay không an phận của Tập Ám lại, môi đỏ mọng bị hôn đến kiều
diễm, ướt át.

"Ta chỉ muốn nhìn một chút." Tập Ám cười một lần nữa phủ

lên môi nàng, ngón tay linh hoạt di động trên quần áo của Bách Lý,
thấy được ấn kí của mình lưu lại trước ngực nàng: "Xem ra, cái này
muốn theo ngươi cả đời." Ngón tay có chút thô ráp lướt qua dấu
răng, cười nhìn Bách Lý ở phía dưới.

"Vương gia, ta có thể hỏi người một chuyện không?" Bách Lý

dạ thưa mở miệng, cẩn thận nhìn sắc mặt của Tập Ám.

Thực sự là bản tính của nữ nhân, Tập Ám biết rõ nàng muốn

hỏi điều gì, xoay người qua một bên, kéo chăn gấm che thân thể hai
người lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.