MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 412

Ba người đến tiền sảnh, liền nghe được âm thanh của Tập Ám

truyền đến: "Người tới, mang Liễu phi tới đây."

"Dạ." Thị vệ một bên nhận lệnh ra khỏi phòng.
Bách Lý Hội ngồi xuống bên cạnh, hai tay nắm chặt, cũng là

mười phần lạnh lẽo, hàn ý lạnh lẽo từ trong xương cốt.

"Các ngươi buông ta ra, muốn dẫn ta đi đâu?" Thật xa, liền

nghe thấy tiếng gào của Liễu Nhứ, càng lúc càng rõ rệt.

Thị vệ dẫn nàng đến tiền sảnh, tóc nàng, tán xõa khắp nơi,

quần áo trên người, dơ bẩn, chật vật không chịu nổi.

"Nhứ nhi." Liễu Duyệt tiến lên một tay ôm chặt lấy nàng, âm

thanh nghẹn ngào thốt ra.

Liễu Nhứ tùy ý để nàng ôm lấy, không có chút phản ứng nào.
Một hồi lâu sau, mới nâng cánh tay, đặt trên vai Liễu Duyệt:

"Tỷ tỷ?"

Nữ tử ngẩng đầu, hay tay nâng chặt gò má Liễu Nhứ, trong

mắt tràn ngập đau lòng: "Nhứ nhi, ngươi làm sao lại trở thành như
vậy?"

"Tỷ.............." Liễu Nhứ đột nhiên khóc lên, khiến cho khuôn

mặt Liễu Duyệt cũng đầy vệt nước mắt: "Tỷ tỷ, làm sao bây giờ
ngươi mới trở về? Ca ca, hắn, hắn đã chết rồi."

"Ngươi nói cái gì?" Liễu Duyệt cầm hai tay để trên vai nàng,

dùng sức lắc lư: "Làm sao có thể? Lúc ta đi hắn vẫn còn tốt lắm, làm
sao có thể?"

"Tỷ" Liễu Nhứ nhìn về Bách Lý Hội sau lưng nàng, hận ý trong

mắt càng ngày càng sâu đậm: "Chính là nàng, là nàng giết ca ca."

Ngón tay nàng chỉ về phía Bách Lý Hội, vẻ mặt cũng u ám đến

cực độ.

"Nhứ nhi." Tập Ám "phịch" một tiếng, một chưởng nặng nề

đập xuống bàn.

Liễu Nhứ sợ hãi ngừng khóc lóc, chìa tay kéo kéo tay áo Liễu

Duyệt.

Nữ tử xoay người, hướng về phía Tập Ám: "Vương gia, thật vậ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.