MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 422

Đây là một tòa lầu các xa xỉ không thua gì tòa đình viện kia,

Gia Luật Thức vẫn nắm kéo tay nàng không rờ trong viện.

"Này, Gia Luật Thức, ngươi buông ta ra, ta muốn hồi phủ."

Bách Lý Hội vừa đi vừa giãy giụa, một tay túm lấy tay áo của nam
tử.

Lúc này Gia Luật Thức mới dừng lại, vẻ mặt mang theo chút

kiềm nén: "Hội nhi, ngươi vẫn không muốn gặp ta như vậy sao?"

Bách Lý Hội ngừng động tác: "Ta, ta muốn trở về."
Con ngươi đen thâm thúy của hắn nhìn chằm chằm nàng một

lát, đột nhiên buông tay ra.

Bách Lý Hội xoa cánh tay bị nắm đến đau nhức, người còn

chưa kịp phản ứng, liền bị vắt ngang qua eo bế lên.

"A, Gia Luật Thức, ngươi thả ta xuống." Nữ tử không ngừng

giãy giụa thân mình, chân lại càng giẫm đạp loạn xạ.

Gia Luật Thức tăng lực đạo trên tay, sải bước lên thềm đá:

"Dùng xong bữa tối, ta sẽ phái người đưa ngươi trở về."

"Uy..............." Bách Lý Hội bất mãn trừng mắt nhìn hắn, đối

mặt với hắn, vẫn là cảm thấy bất an.

"Hội nhi, ngươi cứ giãy giụa một cái nữa thử xem?" Lời nói của

hắn vô cùng ái muội, trong đôi mắt, hiện lên một tia sắc dục.

Bách Lý Hội ngoan ngoãn im lặng, một chút cũng không dám

động.

Gia Luật Thức ôm nàng lên tầng hai, xây cao lên trên không,

phóng mắt nhìn đi, dĩ nhiên là nhìn không sót thứ gì.

Một loạt lan can chạm trổ hoa văn ở xung quanh, Bách Lý Hội

ngồi dựa trên ghế dài, thích ý nói không nên lời.

Ở dưới lầu gác, nước bao quanh bốn phía, thủy tiên nằm bên

trong hiện rõ vẻ kiều diễm, mang theo vẻ điềm đạm thanh nhã, mùi
thơm tỏa ra bốn phía.

Nàng ngẩng đầu, liếc nhìn Gia Luật Thức: "Gia Luật Thức,

ngươi làm sao có thể ở chỗ này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.