MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 423

Nam tử ngồi xuống sau lưng nàng, khuôn mặt tuấn lãng phi

phàm, mang theo một nụ cười mông lung: "Vì ngươi."

Bách Lý Hội thu hồi ánh mắt, hướng về phía xa xa: "Nhưng, vì

sao ngươi có thể ở cùng một ch với Minh Vương gia?"

"Đại Liêu chúng ta cùng với Nam Triều từ lâu đã kí hiệp nghị,

hai nước giao hữu, có cái gì bất thường sao?" Gia Luật Thức tìm về
tầm mắt của nàng đang nhìn về nơi xa: "Chẳng lẽ, ngươi còn coi ta
như tử địch?"

Bách Lý Hội khẽ lắc đầu, nhưng thủy chung vẫn cảm thấy có

cái gì đó khác thường, thấy Gia Luật Thức đang nhìn mình chằm
chằm, nàng lúc này mới nghĩ đến nửa câu sau của hắn: "Không có, ta
chưa hề coi ngươi là kẻ địch."

Tiểu Lam ở phía xa thấy hai người ngồi một chỗ, chỉ có thể vô

vị ở phía dưới chờ đợi, Hàn Hữu Thiên ở bên cạnh thấy thế, nhịn
không được giễu cợt, "Đừng nóng vội, vương chúng ta sẽ không làm
gì nàng đâu."

Tiểu Lam nghiêng đầu liếc nhìn hắn, không nói gì.
"Tiểu nha đầu, ngươi đối xử với ân nhân cứu mạng như vậy

hả?" Hàn Hữu Thiên cười ra tiếng, tràn ngập dí dỏm.

Nữ tử dứt khoát xoay người, sau một hồi lâu, lấy ra từ trong

tay áo mấy lượng bạc: "Ừ, đây đã là toàn bộ tiền tích góp của ta."

Hàn Hữu Thiên liếc nhìn bạc trên tay nàng, khóe miệng co giật,

nha hoàn này, cũng quá đáng yêu đi.

Bách Lý Hội thấy Gia Luật Thức thủy chung vẫn nhìn mình

chằm chằm, có chút không được tự nhiên vội vàng xê dịch thân
mình, trên người nam tử, mùi hương cỏ nhàn nhạt, có vài phần mê
hoặc khó hiểu.

"Gia Luật Thức, ta muốn trở về." Âm thanh của nữ tử nhẹ

nhàng đạm mạt như nước, trong ánh mắt, hình dáng nam tử, càng
lúc càng rõ rệt.

Đối phương cũng không nói gì, chỉ là nắm tay của nàng, đặt

lên môi của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.