MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 436

Trên người Lý Nam mặc một bộ quần áo đỏ thẫm, lại càng như

kim châm làm mắt người ta đau nhói, một cỗ lạnh lẽo từ khóe mắt
chảy xuống, mang theo chua chát nồng đậm.

Nữ tử loạng choạng đứng lên, không hề cáo biệt ai, cũng

không đi gặp Tiểu Lam.

Đi ra cửa viện, tâm cũng đi theo bước chân, theo tiềm thức,

hướng về phía ngược lại, rời xa Vương phủ.

Trong thoáng chốc, đi vào đường phố thưa thớt dân cư, mang

theo mùi hoa nhàn nhạt, như là được chỉ dẫn, Bách Lý Hội đi mệt
mỏi, dứt khoát dựa vào trước một cửa viện.

Đôi tay vòng quanh gối, khóc lên.
Thủy Cơ đã chết, Tiểu Lam đã gả đi, Tiểu Lam cũng sắp đi rồi,

Bách Lý Hội, chỉ còn một mình ngươi mà thôi.

Đột nhiên nữ tử đứng lên, hai tay nặng nề đập lên cửa: "Mở

cửa, mở cửa, ta không muốn ở một mình."

Cửa vẫn khép chặt như cũ, Bách Lý Hội dứt khoát dùng chân

đạp lên: "Tập Ám, mở cửa, mở cửa."

Trong viện, chính là Minh Vương gia cùng với Gia Luật Thức,

Hàn Hữu Thiên ở bên cạnh bất mãn cau mày: "Vương, thuộc hạ đi
nhìn xem một chút, người nào lại liều mạng như vậy."

Minh Vương gia nhếch một bên khóe miệng: "Chẳng lẽ, là mỹ

nữ đưa đến cửa?"

Gia Luật Thức bưng bình rượu lên, đôi môi mím chặt, không

có một chút đường cong, phất tay ý bảo Hàn Hữu Thiên xuống lầu.

Thấy thật lâu vãn không có ai ra mở cửa, Bách Lý Hội tức giận

bĩu môi đỏ mọng, một tay vì đập cửa mà trở nên đỏ bừng.

Hàn Hữu Thiên bỗng nhiên mở cửa, mang theo tràn đầy tức

giận: "Người nào a, muốn chết

Bách Lý Hội không kịp chuẩn bị, cả người bổ nhào vào trong,

nặng nề té xuống đá lát trên mặt đất, trong nháy mắt bàn tay đỏ lên.

Hai người trên lầu thấy thế, tầm mắt lập tức nhắm ngay nữ tử

trên mặt đất, một thân quần áo đỏ nhạt, mặc dù có vài phần chật vật,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.