MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 460

Hai người quả nhiên không dám tiến lên, chỉ đành phải đi theo

phía sau.

Hậu viện, còn có ai so với nàng quen thuộc hơn nữa.
Hai nha hoàn vẫn như cũ quỳ gối ở đó, trên mặt đất, tràn đầy

máu tươi chói mắt.

Bách Lý Hội đứng lại trước người Vô Thái, ánh mặt liếc qua

người nàng: "Vô Thái, ta thật không ngờ, ngươi cũng là người của
Liễu Nhứ, may mắn là, cho tới bây giờ ta chưa hề tin tưởng ngươi,
biết Tiểu Lục chết như thế nào không?" Không hề liếc nhìn lại người
trên mặt đất, Bách Lý Hội xoay người: "Phản bội chủ tử, chỉ có con
đường chết."

Người trên mặt đất, run rẩy kịch liệt, giống như đang ở trời

đông tuyết phủ vậy.

Mở mắt nhìn ánh sáng ở trước bảng hiệu, nàng từng bước một

hướng về hậu viện hoang tàn kia, khóa sắt trên cửa từ lâu đã rỉ sét,
cửa sổ lộn ngược đã đổi lại, nhưng, vẫn hoang vắng như thế.

Ai có thể nghĩ tới, trong vương phủ, lại còn có một tòa sân viện

như thế nà

Cánh cửa, ở hậu phương đóng lại, Bách Lý Hội ngắm nhìn bốn

phía, nghe thấy rõ ràng, âm thanh cánh cửa bị mở ra.

Không còn miếng vải đen ngăn che, một chút ánh sáng chiếu

vào, sáng rõ hơn một chút.

Khóa cửa lần thứ hai bị mở ra, một nha hoàn bưng một cái

khay đi tới.

Cho đến khi nha hoàn này giúp nàng bôi thuốc, băng bó, Bách

Lý Hội mới nhớ tới đau nhức trên trán.

Chỗ tay phải, một vết đao cắt ngang qua lòng bàn tay, chính là

theo như lời nói của mọi người, buông tay.

Nha hoàn ở một bên xử lý xong, liền ra khỏi hậu viện.
Bách Lý Hội đứng lên, đi tới vài bước, thấy bài trí vẫn như

trước kia, nhưng lại có hơn vài phần thân thiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.