MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 475

Gia Luật Thức ghìm chặt cương ngựa, khóe miệng khẽ nở một

nụ cười đạm mạt: "Tập Ám, đã lâu không gặp."

Ánh mắt chuyển tới trên người Bách Lý Hội trong ngực hắn:

"Hội nhi, theo ta trở về.............."

Nàng yếu ớt ngẩng đầu, nam tử này, bất kể là lúc nào, đều

mang theo âm điệu độc tài.

"Trở về? Trở về cho ngươi giết ta sao?" Nói xong không dám

chảy nước mắt, nhưng vẫn là không có tiền đồ, tâm lại đau đớn.

Tập Ám không nói, xà tiên trên trên tay cuộn tròn một chỗ, vận

sức chờ phát động.

"Thừa nhận rồi à? Tập Ám, trong lòng ngươi đã không hề có ta,

vậy thì buông tha cho ta đi." Còn có gì, so bì được với nỗi đau này.

"Buông tha ngươi? Hiện tại ngươi là trọng phạm của triều

đình, bổn vương đương nhiên muốn bắt ngươi trở về." Một tay hắn
cầm chặt roi da trong tay, nàng cư nhiên, lại muốn đi?

Uổng công mình mỗi ngày vì nàng mà bôn ba, uổng công mình

mỗi ngày cầu xin mẫu hậu, uổng công mình bỏ qua tự trọng, ở trước
điện Kim Loan, vì một nữ tử, quỳ gối đến không đứng dậy nổi.

Uổng công mình, đối địch với quan viên cả triều, uổng công

mình, rốt cuộc, thành tâm là vô ích.

"Là vì ta giết Liễu Duyệt sao?" Bách Lý Hội yếu ớt mở miệng,

chỉ cần một câu nói, tin, hay là không tin.

Tập Ám nhìn nàng, không nói được lý do khác: "Đúng."
"Ha ha ha..........." Bách Lý Hội đột nhiên nở nụ cười: "Tập Ám,

không? Ngươi đối với ta, vĩnh viễn không bao giờ tin tưởng, mọi
người đều nói, người là do ta giết, ngươi, cũng như thế."

"Làm nữ nhân của ngươi, quá mệt mỏi." Bách Lý Hội thoát

khỏi người Gia Luật Thức, xuống ngựa.

Tập Ám nhìn chằm chằm nữ tử bước từng bước một đến gần,

ánh mắt, rơi vào chỗ cổ áo rộng mở, hiện ra dấu ấn xấu xí kia.

Bách Lý Hội theo tầm mắt của hắn, dừng trước ngực mình: "Ấn

ký của ngươi, đã lột bỏ khỏi người ta, cho nên sau này, để cho chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.