MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 477

Một tiếng đoạn tuyệt, bóng dáng âm trầm, trong đôi mắt như

nước, vỡ tan thành một mảnh, một mảnh.

Một tay mò mẫm vào trong cổ tay áo, Bách Lý Hội đứng ở giữa

Tập Ám và Gia Luật Thức, tóc buông xuống, bay tán loạn, không có
một chút điểm xuyết, lại phô bày đúng mức.

Đôi môi, không tô mà đỏ, trong bóng đen của bầu trời đêm,

càng lộ ra vẻ mỹ lệ.

"Tập Ám, nếu ta không xứng với tình yêu của ngươi." Bách Lý

Hội hướng về phía nam tử, đôi mắt quyến rũ như tơ: "Ta đây nợ
mạng của ngươi, hôm nay liền trả đi.''

"Hừ, trả? Hai cái mạng, bổn vương cũng muốn nhìn xem,

ngươi trả thế nào?" Tập Ám như một cây tùng mạnh mẽ, văn phong
bất động cưỡi trên lưng ngựa.

"Đơng nhiên là được, lấy mạng đền mạng." Quả nhiên, hắn

ngay cả hài tử của chính mình, đều không để ý.

Một tay xoa nhẹ lên bụng vẫn bằng phẳng như cũ của mình,

vuốt ve qua lại, môi đỏ mọng khẽ mở, chậm rãi nói thầm: "Con à,
không nên trách nương, mạng của ngươi, là hắn cho, hiện nay, liền
cùng nhau trả lại đi."

"Tập Ám, ta nợ ngươi hai mạng, hôm nay, tính cả hài nhi trong

bụng ta, ta cuối cùng cũng không còn nợ ngươi nữa." Trong tay áo
bộ quần áo trắng hơn tuyết, thanh chủy thủ của Gia Luật Thức,
mang theo đường vân tỉ mỉ của chim thương ưng, chớp động, ánh
sáng u ám đến cực độ.

"Không............." Tập Ám vươn một tay, muốn ngăn cản nàng,

hài nhi, chẳng lẽ................

"Hội nhi............" Gia Luật Thức ở gần nhất xông lên trước, cũng

chỉ kịp đỡ được, thân thể nàng ngã xuống mà thôi.

Mỹ ngọc sáng long lanh rũ xuống bụng của nàng, toàn bộ thân

đao, biến mất trong bụng, tụ thành một dòng máu nóng diễm lệ, ồ ạt
chảy ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.