Chương 9: Tin nàng
Ôn Nhứ vừa trở về, liền trực tiếp đi cầu kiến Thái Hậu.
Vết thương trên mặt, còn chưa xử lý.
"Mẫu phi." Nữ tử quỳ gối trước người nàng, một tay che chặt
gò má.
"Đây là làm sao vậy?" Ôn Nhứ tuy là người Hán, nhưng vì một
phần cơ trí, mà nhận được ân sủng của Thái hậu.
"Mẫu phi, Bách Lý Hội kia, nàng không chết." Nàng thuận thế
ghé vào trên hai đầu gối Thái hậu, lệ rơi đầy mặt.
"Làm sao có thể?" Thái hậu sửng sốt kéo nàng, "Kịch độc như
vậy, không có khả năng."
"Là thật, Nhứ nhi tận mắt thấy." Ôn Nhứ ngẩng đầu, hoa lê
đẫm lệ chỉ vào gò má trên mặt mình, "Mẫu phi, mặt ta, chính là nàng
làm cho bị thương."
"Cái gì? Nàng còn như thế nữa." Âm thanh của Thái hậu xen
lẫn tức giận ở một bên truyền ra: "Còn thất thần ở đó làm cái gì? Còn
không mau tuyên thái y."
"Dạ." Bọn nha hoàn vội vàng chạy ra ngoài, không dám chậm tr
Thái y nhẹ nhàng xử lý hoàn tất vết thương trên mặt Ôn Nhứ,
đưa ra một toa thuốc.
"Thế nào rồi." Thái hậu lo lắng gọi thái y, hỏi thăm.
"Hồi Thái hậu, cũng không đáng ngại, chỉ là bị thương ngoài
da, bôi thuốc mỡ một chút, nửa tháng sau liền có thể khôi phục bình
thường, nếu là sâu hơn một tấc, sợ là dung mạo của trắc phi, sẽ bị
hủy."
"Cái gì?" Ôn Nhứ nghĩ lại mà sợ xoa gò má, nếu như bị hủy
dung, tâm của vương, liền càng khó tìm về rồi.