MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 532

trước: "Nhìn xem, chính là nữ tử ngươi mang về này, thiếu chút nữa
đã lấy mạng của Nhứ nhi."

Gia Luật Thức lạnh nhạt nhìn qua nữ tử: "Ta nói rồi, nếu ai tự

tiện xông vào, bổn vương sẽ không tha thứ." Ánh mắt xẹt qua mặt
nữ tử, dừng trên người Thái hậu: "Ngay cả mẫu phi, ngài cũng thế."

"Ngươi, ngươi vì một nữ tử." Thái hậu nhìn về phía Bách Lý

Hội, trên mặt bình tĩnh, rớm nước mắt.

"Mẫu phi, nếu như ngài khăng khăng bức bách ta, ta vẫn là câu

nói kia, đến lúc đó, ta chỉ có thể mang theo Hội nhi, rời khỏi đây."
Gia Luật Thức xoay người: "Ta chỉ muốn cho nàng một nơi yên tĩnh,
không để nàng bị người khác quấy rầy, chỉ thế thôi."

Bách Lý Hội đứng lên, từng bước đi xuống nhà sàn.
Thái hậu không nói một lời, Ôn Nhứ bên cạnh, chỉ là ai oán

nhìn hắn, ánh mắt hắn, đã sớm không còn ở trên người nàng nữa.

Bách Lý Hội chỉ nghĩ, trong thời gian còn lại, sống thật tốt,

không để vì những chuyện vô nghĩa mà phiền lòng.

"Thân thể khó chịu sao?" Gia Luật Thức tiến lên, dắt tay nàng.
Bách Lý Hội lắc đầu, cúi đầu ở một bên.
"Vương." Ôn Nhứ cuối cùng nhịn không được, tiến lên một

bước, giữ chặt tay áo hắn, "Nàng thiếu chút nữa đã giết ta."

Gia Luật Thức liếc nhìn trên mặt nàng, "Hội nhi, không phải là

người như thế."

Bách Lý Hội đột ngột ngẩng đầu, giọng điệu rất quen thuộc.
Một người khác cũng từng nói như vậy, chẳng qua, hắn nói

đúng lắm, Duyệt nhi, không phải là người như thế.

Thì ra, đây chính là chỗ che giấu tốt nhất.
Giống như Ôn Nhứ giương nanh múa vuốt như vậy, nhất định

là không lòng người.

"Vương, ngươi không tin ta sao?" Nữ tử chớp chớp đồng tử

như nước, trong mắt, tràn đầy đau xót.

Lại là, lời nói như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.