MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 593

thanh tỉnh lại, nữ nhân, có thể nào sánh được với tiền đồ? Hơn nữa,
lại là dạng nữ nhân như ngươi."

Hốc mắt Bách Lý Hội chứa đầy chất lỏng trong suốt, đôi tay

nắm chặt hai cánh tay của Gia Luật Thức: "Ta muốn nghe ngươi nói,
chính miệng ngươi nói."

Nam tử xoay người về hướng khác, khóe mắt, không hề có

chút độ ấm: "Hàn Hữu Thiên nói không sai."

"Gia Luật Thức, ngươi không phải là người như thế." Nàng hét

lên, nước mắt chảy xuống.

"Ngươi quá coi trọng ta rồi, đối với ta mà nói, có thể xem như

đã chiếm được ngươi, cho nên, đã không còn thú vị nữa." Hắn nói
cực kì lỗ mãng, nụ cười trên khóe miệng, mang theo khinh thường.

Đôi tay, từ từ trượt xuống, Bách Lý Hội thủy chung vẫn lắc

đầu, cho đến khi, mất đi chỗ dựa.

Tại sao? Nàng vẫn không tin? Ngay ngày hôm qua, hắn vẫn

còn hết sức sủng ái nàng, chỉ trong một đêm?

"Vương..........." Một giọng nữ nhân từ ngoài phòng truyền đến,

trong nháy mắt, nàng liền bước đến, chỗ khuỷu tay, bị hung hăng
đụng một cái.

Bách Lý Hội sững sờ lui về một bên, trong mắt, không hề có

một chút tiêu cự nào.

Gia Luật Thức cũng không nghĩ đến hôm nay Ôn Nhứ lại đến,

ngay sau đó, một đôi tay bé nhỏ liền quấn lên.

"Vương." Ôn Nhứ ngẩng đầu, cười như hoa: "Chiếc xe ngựa

trước cửa kia là chuẩn bị cho nàng à?"

Nàng biết, cuối cùng cũng có một ngày, vương sẽ ghét bỏ nàng

ta.

Một tay Gia Luật Thức phủ lên tay nữ tử, trong mắt, có vài

phần dịu dàng: "Đúng, về sau, bổn vương sẽ đưa ngươi đến đây ở."

"Thật sao?" Nàng vui đến phát khóc, đôi tay quấn lên eo hắn:

"Vương.........."

Bách Lý Hội trầm tĩnh nhìn bọn họ, thẫn thờ xoay người lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.