MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 706

Nàng bổ nhào cười ra tiếng: "Thế nào lại học được cái này, lừa

gạt tiểu hài tử a."

"Là mẫu hậu dạy, lúc nhỏ, ta không chịu bôi thuốc, mỗi lần đều

bị lừa."

Bách Lý Hội gật đầu đồng ý: "Quả nhiên là không đau nữa."
"Thật sao? Trước kia tại sao ta không có cảm giác như vậy?"
Hắn tiếp tục xoa lòng bàn tay, dường như thật sự tin .
Tập nhẹ cúi thấp thân thể, chỗ xương quai xanh, quét xuống vẻ

diễm lệ như ẩn như hiện mà nàng đã quá quen thuộc, chỉ cảm thấy
lồng ngực co rút đau đớn.

Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, hai tay đặt lên vai nàng: "Hội nhi,

ngươi có phải hay không đang nghĩ đến ta ?"

Bách Lý Hội tránh tầm mắt của hắn: "Cái gì?"
Tập Ám kéo một tay nàng, đặt lên chỗ xương quai xanh của

mình: "Nơi này, vừa mới đau một cái."

Thấy Bách Lý Hội không nói, hắn nghiên người ôm nàng ngồi

trên đùi mình, ngón tay nhẹ nhàng cởi bỏ vạt áo trước của nàng.

Dây lưng phía sau bị kéo rớt ra, trước ngực nàng, cực kì nhẵn

bóng.

Tập Ám chôn sâu xuống dưới, đầu lưỡi ẩm ướt nhẹ nhàng

liếm, cúi đầu, dùng sức mút lên.

Đôi tay Bách Lý Hội ôm lấy cổ hắn, môi mọng hé mở, lộ ra

hương thơm mê hoặc.

Hắn ngẩng đầu, Bách Lý Hội chỉ cảm thấy trước ngực chợt

lạnh, liếc nhìn, trên da thịt trắng nõn như ngọc, nở ra một đóa nhụy
hoa đỏ thắm, là hắn dùng môi mút ra.

Quần áo được cởi ra hết, Tập Ám theo thói quen ôm nàng

trước người: "Hôm nay có sợ không? Ngủ sớm đi, ta không chạm
vào ngươi."

Bách Lý Hội mệt mỏi gật đầu, tuy là ban ngày, nhưng thật sự

muốn ngủ: "Ngươi...........tay đừng lộn xộn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.