MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 708

Hóa ra, cũng không phải xuất thân tốt, liền nhất định sẽ hạnh

phúc.

"Ta cũng không có bằng hữu, một người cũng không có, từ nhỏ

cũng chỉ có nha hoàn trong phủ sống cùng ta, cha ta nói, tương lai sẽ
là hoàng hậu, không nên cùng những đứa nhỏ lỗ mãng chơi đùa."

Bách Lý Hội thả chén thuốc trong tay, cuộc sống như vậy,

chính mình làm sao lại chưa từng trải qua?

Từ nhỏ, cũng chỉ có bà vú cùng Tiểu Mai sống cùng nàng, ở

Bách Lý phủ nhận hết tủi nhục, không mảy may cảm nhận được một
tia ấm áp nào.

"Hoàng thượng, ngoại trừ danh hiệu hoàng hậu này, tất cả

cũng đều không thể cho ta." Ánh mắt Vân Khinh nhìn nàng, nhiều
hơn một phần hâm mộ thâm sâu: "Ta rất hy vọng, ta có thể giống
như ngươi."

Bách Lý Hội đứng lên, đem ánh nến trong đèn sa thắp sáng

lên, nỗi khổ của ai đó, nàng làm sao biết được?

Ngọn lửa đột nhiên chuyển động, lúc sáng lúc tối, cánh cửa bị

mở ra, lần nữa khép lại.

"Vân nhi..........." Minh vương gia một thân quần áo màu đen,

vẫn chưa thấy Bách Lý Hội bên cạnh, chỉ là hướng về phía nữ tử trên
giường.

Vân Khinh trừng mắt, lộ ra khuôn mặt tràn ngập kinh ngạc:

"Ngươi, sao ngươi lại tới"Nghe nói ngươi bị thương, ta không yên
tâm." Hắn tiến lên, ngồi bên cạnh giường.

Vân Khinh liếc nhìn bên ngoài: "Ngươi không muốn sống nữa

sao, nhanh trở về đi................"

"Không." Minh vương gia khăng khăng cầm một tay nàng, đặt

lên má mình: "Cho ta ở lại một chút."

Bách Lý Hội đứng một bên, khẽ lên tiếng: "Minh Vương gia."
Hắn liếc mắt, khẽ gật đầu: "Hoàng quý phi cũng ở đây."
Bách Lý Hội nhìn hai người nắm chặt tay, khóe môi nở nụ

cười: "Minh vương gia đối với hoàng hậu tình thâm như vậy, có hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.