MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 74

Trong tuyết lưu lại một mình Bách Lý, tuyết tan ra lại rơi

xuống, rơi xuống lại tan ra. Không thấy ngừng chút nào.

Sắp đến tối thì Ôn Nhứ mới sai người tới kêu nàng đi vào,

bông tuyết trên người run lẩy bẩy, đi vào trong phòng.

Lửa hừng hực bốc cháy trong chậu than, vừa mới tiếp xúc với

ấm áp làm cho toàn thân Bách Lý không ngừng run rẩy.

Chìa tay đưa qua lọ bạch ngọc đầy nước tuyết, Ôn Nhứ cười

duyên nghĩ nhận lấy, không ngờ trong tay chợt nhẹ, thẳng tắp rơi
xuống mặt đất vỡ tan, trong lòng Bách Lý cả kinh, biết mình lại gặp
xui xẻo, vô luận như thế nào thì hạ nhân vẫn luôn là người sai, Ôn
Nhứ coi như là gián tiếp tìm phiền toái, cuối cùng cấp cho mình một
cái cớ để trả lại.

Nụ cười duyên tắt ngấm, dung nhan diễm lệ dần dần dữ tợn,

nắm chặt lòng bàn tay bị thương của Bách Lý, trong lòng dâng lên
một cỗ lạnh lẽo.

"Bốp" một tiếng, một bạt tai rơi xuống, sợ là nàng đã dùng hết

khí lực toàn thân, trên mặt nóng hừng hực làm đau rát, đây là lần
thứ hai Bách Lý bị đánh. Lần đầu tiên là mình đánh, lần thứ hai là bị
người khác đánh.

"Ta đã sớm nói qua nước tuyết trong lọ không thể chạm đất,

ngươi là không đem lời nói của ta coi là quan trọng sao?" Xem ra, Ôn
Nhứ là thấy được một màn xảy ra trong đình viện, xuống tay mới có
thể ác tuyệt như vậy.

"Gọi vài người giam nàng vào trong quân lao đi." Ôn Nhứ cầm

khăn gấm trong tay áo lên xoa xoa tay, đem khăn gấm ném vào lò
lửa bên cạnh. Chỉ một cái chớp mắt, liền biến mất hầu như không
còn.

"Ôn phi, này....." Nha hoàn đứng một bên bất an xoắn các ngón

tay lại.

"Này cái gì mà này, ngươi cũng muốn vào đó sao?" Bách Lý

không nghĩ ra, một người bề ngoài ôn nhu như thế, nữ tử trên mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.