MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 75

mang theo nụ cười đơn thuần, nói ra lại làm cho người ta có cảm
giác băng dày ba thước.

"Không dám, nô tỳ đi ngay
Không lâu sau, liền đi vào hai người mang dáng dấp thị vệ,

kéo nàng đi ra hướng bên ngoài, chỉ là trên đường đi đều cực kỳ cẩn
thận, giống như là sợ bị phát hiện vậy.

Trong đầu Bách Lý có một dự cảm không tốt. Tai họa phủ

xuống đêm trước, cảm giác nghẹt thở tránh cũng tránh không thoát.

Không bao lâu, nàng liền bị áp lên một chiếc xe ngựa: "Các

ngươi muốn đưa ta đi đâu?"

Hai người cười mà không nói, trong mắt lộ ra vẻ gian nịnh vô

hạn. Nhiều lần lắc lư về phía sau, Bách Lý mới bị kéo xuống ngựa:
"Mang ngươi đi đến một địa phương rất tốt."

Một đường bị nửa kéo đi, một hồi sau mới bị nhốt vào một

doanh trướng.

Trong trướng giam giữ rất nhiều nữ tử, hoảng sợ, bất an. Có

cặp mắt giống như nước đọng, tĩnh lặng, không có một chút sức
sống. Bách Lý phát hiện nữ tử bên trong đều là người Hán, trên
người vẫn còn mang theo nhiều vết thương lớn nhỏ đập vào mắt. Ở
một góc hẹp, Bách Lý phát hiện ra Tiểu Liên, hai mắt vô thần, quần
áo tả tơi.

Nhìn một vòng xung quanh nhưng không có phát hiện ra Lý

Như, lại tiến vào vài người dáng dấp binh lính Đại Liêu, đem các
nàng toàn bộ đuổi ra khỏi doanh trướng.

Bên ngoài là một mảnh sa mạc, bị vòng thành một bãi săn thật

to, tập hợp mười mấy cái doanh trướng.

Này giống như là một cuộc huấn luyện của liêu binh, giữa một

một vùng đất truyền ra vài tiếng nức nở yếu ớt.

Người bị áp giải ra xếp thành một hàng, một đám liêu binh làm

thành một vòng tròn vây lấy các nàng, chi chít, trong ba tầng ngoài
ba tầng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.