Chương 22: Ngoại truyện Gia Luật Thức (hạ)
Lúc xe ngựa chạy về phương Nam, Ôn Nhứ đi theo phía sau
thật lâu, một cước dẫm lên làn váy, người cũng ngã xuống.
Cũng không giãy giụa, người cũng không đứng dậy, chỉ là
ngẩng đầu lên, nhưng chỉ kịp nhìn thấy cái đuôi xe.
Vương, ngươi nhất định phải trở về, nàng vươn một tay,
buông trên tuyết, nước mắt nóng hổi rơi xuống hàn băng, chỉ phút
chốc liền bị hòa tan sạch sẽ.
Đến Nam Triều, sớm đã có người an bài toàn bộ, Gia Luật
Thức lên tửu lâu, một tay đẩy cửa sổ, đối diện với cổng thành Nam
Triều.
"Khụ.......khụ................" Có thể là do đi đường mệt mỏi, một tay
hắn chống lên bệ cửa sổ ho lên.
"Vương, có phải lại tái phát hay không?" Hàn Hữu Thiên khẩn
trương một tay đặt lên mạch tượng của hắn, lại bị Gia Luật Thức né
tránh.
"Không có việc gì, chỉ là có chút mệt mỏi."
Đỡ hắn đến giường, Hàn Hữu Thiên lui người, "Ngài hãy nghỉ
ngơi sớm đi, chuyện của nàng, sẽ lập tức có tin tức."
Gia Luật Thức vô lực gật đầu: "Ngươi ra ngoài đi."
"Dạ."
Hắn lại đứng lên, đứng dựa vào cửa sổ, vết máu trên khóe môi,
chịu đựng không nổi, rỉ ra. Sợ là không đợi được bao lâu nữa.
Người phái đi ra ngoài, không hề có tin tức, xem ra, hắn che
chở cho nàng cực kì tốt.
Trên phố Trường An, một chiếc xe ngựa xa hoa cố ý che lại ánh
sáng rực rỡ, hai người ngồi bên trong, một bên, Hàn Hữu Thiên xốc
màn kiệu bên cạnh.