Lòng nàng quýnh lên, cuối cùng nghĩ đến người đã được gả
tới, lại thả lỏng vài phần.
Vạt áo trước hơi mở ra, lộ ra xương quai xanh khiêu gợi của
hắn, cùng với một cái dấu màu đỏ, giống như một dấu răng.
Hắn không muốn lấy vợ, trong sâu thẳm, hắn đang đợi một
người, nhưng cũng không nhớ gì cả.
Cho nên, hắn không cần nàng.
"Muốn trở thành nữ nhân của ta, ngươi có thể ở trên giường
chiều ý ta sao? Còn không m cởi áo? Nếu như không hài lòng, sáng
mai ta liền hưu ngươi."
Tại sao, lại có người như vậy.
Cuối cùng nàng cũng không thể chịu đựng nổi nữa, hai tay
nắm chặt chậm rãi buông ra.
Thoáng cái liền vỗ bàn tay của hắn đặt trên ngực nàng xuống.
Đột nhiên đứng dậy, một phen kéo khăn voan trên đầu xuống: "Ai
muốn gả cho ngươi a, ta muốn hưu ngươi."
Hắn cười ngẩng đầu, lúc bốn mắt chạm nhau, lại trở nên ngây
ngốc.
Một thân đỏ thẫm, lộ ra dáng vẻ xinh đẹp của nàng, mắt ngọc
mày ngài, phấn nhan xinh đẹp, thật xứng với danh hiệu đệ nhất mỹ
nhân.
Điều làm cho hắn dao động, đó là hắn đối với nàng cảm thấy
rất quen thuộc.
Không nói được đã quen biết thế nào, giống như là đã trải qua
mấy đời.
Hai tay hắn chống bên người, cả thân thể nằm trên giường, hai
chân thon dài gác lên nhau.
Nàng buông khăn voan trên tay, có một loại cảm giác không
nói rõ.
"Ngươi muốn hưu ta?" Khóe miệng hắn khẽ câu lên, cười tà mị.
Nàng việc nhân đức không nhường ai, một tay chỉ về phía hắn:
"Ngươi làm cho ta mất cả thể diện, ta chính là muốn hưu ngươi, ai