Điều kỳ lạ là, đội ngũ rước dâu cũng không thấy tân lang, lão
trang chủ nhất thời tức giận, chỉ đành phải để cho người ta thuận lợi
vui vẻ đưa tân nương vào cửa.
Trên cao đường, thật lâu vẫn không thấy Thiếu trang chủ tà mị
kia, cho đến khi khách khứa tan hết, hắn mới quay trở về.
Bị bu phải thay một thân hỉ phục, bị đẩy vào tân phòng.
Trong phòng, trên nến đỏ, hai dòng chữ hỉ dưới ánh sáng, bị
đốt cháy vô cùng tinh tế.
Nữ tử một thân màu đỏ, trên đầu phủ khăn voan cùng màu.
Hắn cũng không hề vội vã tiến lên, rót một ly rượu bên cạnh
bàn, lộ ra một khuôn mặt mê hoặc nhân gian, điêu khắc không hề có
một chút tì vết.
Khóe miệng ngả ngớn câu lên, bóng dáng cao lớn tới gần nữ tử
trên giường, "Muốn làm nữ nhân của ta, cũng không đơn giản như
vậy."
Đôi bàn tay trắng như phấn trong tay áo của nữ tử nắm thật
chặt, nhẫn nhịn.
Thấy nàng không nói, hắn lại càng tiến lên ngồi bên người
nàng, cũng không tháo khăn voan xuống, thở nhẹ bên tai nàng, dáng
vẻ mười phần hạ lưu.
Để ly rượu trong tay xuống, hơi thở của hắn mang theo một
mùi rượu nhàn nhạt, xen lẫn mùi xạ hương đặc biệt.
Hỉ phục màu đỏ làm nổi bật vẻ tà mị của hắn, mày kiếm nhíu
lại, một tay ôm eo nàng.
Đôi bàn tay đang nắm chặt run nhẹ, nàng hung hăng nhắm
chặt mắt. Lại nhịn.
Hắn được một tấc lại muốn tiến một thước, một tay theo vạt áo
trước, đặt lên cái yếm chim uyên ương của nàng. Dưới tay một trận
run rẩy, mang theo đắc ý, tay từ một bên trực tiếp thâm nhập vào
vuốt ve địa phương đẫy đà của nàng.
Hắn nghiêng người, ôm nàng ngồi trên chân mình, không chút
nào che giấu dục vọng thâm sâu của mình.