MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 165

không hay lắm, người ta đã giúp đỡ cô nhiều như vậy rồi.

“Phụt.” Ân Á Minh nhìn gương mặt của Vu Kiều lại bật cười ra tiếng,

anh cắn một miếng bánh mì nói, “Không phải tôi không để cho em đi, mà
là gương mặt của em thế này không được, em thức dậy có soi gương chưa,
tôi nói không phải chứ, dáng vẻ của em như thế này cho dù có đến khách
sạn người ta cũng không cho em ở, em giống với người trong thẻ căn cước
hả? Tôi đoán ngay cả mẹ em cũng không nhận ra mấy đâu.”

Vu Kiều: “……” Rât muốn đánh người có được không đây!

“Được rồi, em cũng đừng khách sáo với tôi nữa, ở một ngày cũng là ở, ở

hai ba ngày cũng là ở, tôi có thể mấy lần liên tục đụng phải lúc em gặp
phiền phức cũng coi như là có duyên phận.” Ân Á Minh quyết định giúp
người giúp cho trót, “Em ăn nhanh đi, chút nữa tôi đưa em đi cho lời khai.”

“Anh cũng đi à?” Vu Kiều khá bất ngờ.

“Đương nhiên rồi, vệ sĩ của tôi cũng phải đi.” Ân Á Minh hai ba lượt đã

ăn xong bữa sáng, “Chúng tôi đâu đơn giản chỉ là nhân chứng chứng kiến
sự việc, chẳng phải còn cứu người nữa sao, khẳng định phải phối hợp điều
tra với cảnh sát rồi, đây là nghĩa vụ của công dân, em có hiểu không?”

“Không ngờ anh thật sự là người tốt nha.” Vu Kiều cố hết sức khiến cho

mình hé miệng lộ ra nụ cười, tuy nhiên cô cảm thấy có chút khó khăn.

“Sao thế, trước kia em vẫn luôn cho rằng tôi là ngụy quân tử à?” Ân Á

Minh vẫn thường nghe người ta đánh giá anh, nhưng cách nói này của Vu
Kiều thật là có chút đặc biệt, anh tự cảm thấy mình không phải người tốt,
nhưng cũng không đến mức như ngụy quân tử, làm việc luôn xuất phát từ
lợi ích, nhưng đồng tời cũng chú trọng chữ tín, trên thương trường mọi
người đều thích hợp tác với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.