MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 166

“Tôi cũng đã giúp em hai lần rồi, em không nói lời cảm kích tôi thì thôi,

lại còn nói tôi không phải người tốt, tôi hơi tổn thương rồi đó.” Ân Á Minh
làm dáng vẻ vô cùng đau lòng.

“Tôi đây chẳng phải trước kia đã hiểu lầm anh đấy sao, tôi cũng đâu có

nói anh là người xấu, tôi chỉ là thấy anh rất khôn khéo, không ngờ anh sẽ
giúp tôi như vậy.” Vu Kiều thật sự cảm kích, “Nói thật, tôi cũng không biết
phải cám ơn anh như thế nào mới tốt, cảm thấy cám ơn anh thế nào cũng
không đủ, anh cái gì cũng không thiếu, cái tôi có anh cũng có, cái tôi không
có anh cũng có luôn.”

Nói đến đây Vu Kiều nghiêm túc: “Anh nói cho tôi biết đi, người như tôi

thích trực tiếp một chút, anh nói đi muốn tôi trả ơn anh thế nào, đừng nói
không cần, anh thế này chẳng phải bắt tôi nợ anh ân tình sao.”

Ân Á Minh đang muốn nói không cần, nghe thấy câu cuối cùng của Vu

Kiều liền im lặng, anh sờ cằm suy nghĩ, sau đó đùa dai nói: “Nói thật, cái
em có thì thật sự tôi đều có hết rồi, nhưng mà tôi đang thiếu người.”

“Thiếu người? Thiếu người gì, anh muốn tuyển người sao?” Vu Kiều

không hiểu lắm, Ân thị có bộ phận tuyển người chuyên nghiệp mà, sẽ
không cần người ngoài như cô giúp đỡ đâu.

“Tôi thiếu một cô bạn gái.” Ân Á Minh hai tay đan lại chống lên bàn,

nhìn chằm chằm vào Vu Kiều không hề chớp mắt, “Tôi có ơn cứu mạng với
em, em có đồng ý lấy thân để trả ơn không?” Anh không tin, anh đây là
một anh chàng cực kì đẹp trai, không lí nào người phụ nữ này nhìn mà
không động lòng, thái độ của anh đã thế này nếu Vu Kiều còn không động
lòng thì chính là gặp phải ma rồi, sao anh có thể không có sức quyến rũ như
vậy được! Anh vẫn còn canh cánh trong lòng đấy.

Vu Kiều giật giật khóe miệng, sau đó bình tĩnh nói: “Anh chưa uống

thuốc hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.