MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 167

Nụ cười của Ân Á Minh bị nứt ra, anh đã nghĩ tới vô số kiểu phản ứng

của Vu Kiều, đỏ mặt này e thẹn này là cơ bản nhất, nhưng “anh chưa uống
thuốc hả” là phản ứng quỷ quái gì thế?! Người phụ nữ này không thể làm
theo ý của anh một lần à!

“Sao lại hỏi như thế?” Anh muốn biết nguyên nhân.

“Anh nhìn gương mặt tôi bây giờ thế này còn có thể mặt không đổi sắc

nói ra câu thoại như vậy, không phải chưa uống thuốc sao.” Vu Kiều liếc
qua Ân Á Minh một cái, sau đó tiếp tục cúi đầu ăn bánh mì, cô đã cố hết
sức tăng nhanh tốc độ rồi, nhưng cái mặt thì không thể, không ăn nhanh
được, dáng vẻ của cô bây giờ tự mình nhìn cũng muốn lộn ruột, huống chi
là một người đàn ông, “Nói thật đi, tôi hỏi anh nghiêm túc đó.”

Lần này Ân Á Minh hoàn toàn bị châm ngòi nổ!

Hứ, người phụ này có ý gì, thật sự không có một chút xíu ý nghĩ nào sao,

tôi có suy nghĩ gì về gương mặt của cô là chuyện của tôi, nhưng ít nhất cô
cũng phải có một chút xíu ý nghĩ với gương mặt của tôi con người cửa tôi
chứ, tôi có chỗ nào không tốt hả? Chỗ nào tôi cũng rất hoàn hảo có được
không hả! Rốt cuộc cô chướng mắt tôi ở điểm nào?!

“Em nghĩ tôi đang đùa giỡn tìm em làm trò hề sao?” Ân Á Minh cảm

thấy thật là quá mất mặt mà, “Em thấy tôi giống loại người đó à?”

“Nếu không thì sao?” Vu Kiều đặt bánh mì xuống ngẩng đầu lên, “Chẳng

lẽ anh còn muốn kết hôn với tôi?”

“Hả?” Ân Á Minh có chút mờ mịt, sao lại nói đến vấn đề kết hôn rồi.

Vu Kiều không vui: “Anh nói anh thiếu một cô bạn gái, sau đó bảo tôi

lấy thân đền đáp, nhưng ngay cả kết hôn anh cũng chưa nghĩ tới, vậy chính
là chỉ yêu không cưới, thế anh chẳng phải chơi trò lưu manh à? Còn không
bằng anh hỏi tôi đưa tiền đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.