MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 193

Vu Kiều bật cười: “Trêu em thôi, anh ấy đùa thế , em coi là thật làm gì.”

Lúc Ân Á Minh vào phòng khách thì người nhà họ Vu đã cười tủm tỉm

chờ anh, bọn họ vốn đã biết chân tướng, đương nhiên cảm kích Ân Á Minh,
nếu không bây giờ bọn họ cũng không ngồi hoà thuận vui vẻ tán gẫu ở đây,
bọn bắt cóc này thế mà chuyện gì cũng làm được, trời mới biết hung tàn
như thế nào.

Lúc Ân Á Minh vào còn cầm theo túi lớn túi nhỏ, người trong nhà họ Vu

ai cũng có phần, lần này mọi người lại ngượng ngùng, lễ này đưa không
đúng, theo lý không phải là bọn họ cần đưa à, sao lại biến thành Ân Á Minh
đưa , cuối cùng bọn họ quy kết người nhà họ Ân chú trọng lễ nghi, đến cửa
sẽ phải mang lễ vật gì đó.

Vu Đại Bàn vỗ vai Ân Á Minh phóng khoáng nói: “Á Minh à, may mà

Kiều Kiều nhà bác gặp được cháu, nghe nói cháu đã chăm sóc nó cả tuần,
chúng ta cũng không biết nói gì cho phải, bác cũng không có bản lãnh lớn
gì, nhưng chỉ cần Á Minh cháu mở miệng, mặc kệ là chuyện gì, chỉ cần bác
có thể làm được, nhất định sẽ làm cho cháu !”

“Bác Vu khách khí, chuyện này cháu cũng có trách nhiệm, đã giúp phải

giúp đến nơi.” Trước mặt Vu Kiều, Ân Á Minh còn nói muốn người ta lấy
thân báo đáp, nay lại khiêm nhường với mấy người nhà họ Vu.

“Nói hươu nói vượn, cháu có trách nhiệm gì chứ, tất cả đều vì bọn cướp

đó phát điên, cháu cứu người rồi đâu còn trách nhiệm gì nữa.” Vu Đại Bàn
cảm thấy Ân Á Minh hồ đồ.

Ân Á Minh nghi ngờ Quý Tử Nhàn là người chủ mưu, nếu quả thật là

Quý Tử Nhàn, vậy chuyện này thật đúng là có quan hệ ít hoặc nhiều tới
anh, định nói thì thấy Vu Kiều khoát tay với mình, ý bảo anh im lặng.

Ân Á Minh ngầm hiểu, mặc dù không hiểu vì sao Vu Kiều không nói,

nhưng trước hết cứ nghe lời cô đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.