MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 463

Nhưng sự thật là một chuyện, bị người khác nói ngay trước mặt lại là

chuyện khác.

Thái độ Ân Á Minh vẫn như thường, anh nắm chặt tay Vu Kiều cười nói:

"Là em theo đuổi cô ấy, lúc trước dù thế nào cô ấy cũng không chịu đồng ý,
em còn phải sử dụng mấy thủ đoạn nhỏ mới qua cửa."

"Ôi trời, không ngờ được Ân đại công tử cao ngạo lạnh lùng còn có thể

theo đuổi người khác đấy, chị đây thật không tưởng tượng được, không
phải cậu lừa tôi chứ?" Lưu Văn Văn nheo mắt lại, tỏ vẻ đùa giỡn, "Vậy cậu
cầu hôn thế nào, để bạn trai chị học hỏi với."

Vu Kiều hồi hộp, cầu hôn gì chứ, lúc trước là cô cầu hôn Ân Á Minh mà,

còn gọi điện để Ân Á Minh trực tiếp cầm hộ khẩu đến cục dân chính....

Thật ra cũng chẳn phải chuyện mất mặt gì, dù là đàng trai cầu hôn hay

đàng gái cầu hôn, kết quả cũng chỉ có một.

Nhưng Vu Kiều không muốn kể cho người khác nghe, cô cảm thấy mấy

người này sẽ cười nhạo sau lưng cô, đừng hỏi cô lí do, cô biết rõ, dựa vào
giác quan thứ sáu của phụ nữ, dựa vào trực giác, cô thấy trong ba người đối
diện có người có địch ý với mình.

Tuần trăng mật còn gặp phải loại chuyện này, thật mất vui.

Vốn tưởng rằng anh cũng nghĩ vậy, nào ngờ Ân Á Minh lại không chần

chừ trả lời: "Cũng không có gì đặc biệt, lúc ấy em chỉ đưa nhẫn rồi quỳ
xuống xin cô ấy cưới mình thôi." Anh nhìn về phía Vu Kiều, "Cô ấy thấy
tội nghiệp em nên đồng ý, vận may của em thật tốt."

Nói xong anh dùng giọng của người từng trái tiếp lời: "Đôi khi đàn ông

phải luyện mặt dày, con gái theo đuổi con trai chỉ cách lớp vải, con trai theo
đuổi cách cả dãy núi, nếu da mặt không dày, vậy sau này chỉ có nước hối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.