MÊ LỘ QUÁN - Trang 122

3

Đèn hành lang vẫn sáng.

Utayama lần túi quần lấy ra tờ sơ đồ mặt bằng, xác định đường đi đến phòng

Theseus của Kiyomura.

Bước được vài bước, anh cố ý dừng lại, căng tai lắng nghe. Ngoài tiếng vọng

của tiếng bước chân anh, chẳng còn bất cứ âm thanh nào khác.

Utayama hít sâu một hơi rồi tiếp tục đi. Có thể là vì quá mệt mỏi nên uống

rượu dễ say hơn ngày thường, anh đi mà cứ có cảm giác mình như đang chơi vơi
trong không khí.

Sau vài lần rẽ, anh đi đến tuyến đường thẳng nối liền một mạch từ đại sảnh đến

phòng khách phía Bắc.

Tường màu cát, cách quãng lại có ánh đèn vàng le lói, dưới chân lát gạch nhựa

nâu sẫm, trên trần…

Đúng rồi, có thể khẳng định rằng, anh chắc chắn đang đi trong hành lang mê

cung của Mê Lộ Quán.

Anh đang sợ cái gì chứ?
Chẳng lẽ mọi thứ sẽ tiếp diễn như trong cơn ác mộng kia?
Không thể nào.
… Chúng ta là vật tế sống.
Giọng khàn khàn của Suzaki Shosuke văng vẳng bên tai.
… làm vật tế, hiến cho quái vật trong mê cung.
Utayama bước nhanh dần, như bị chính bước chân của mình truy đuổi. Đi hết

tuyến hành lang hướng về phía Nam, anh lại dừng chân lắng nghe. Rất yên tĩnh.

Nhưng anh vẫn cảm thấy có người khác đang đi trong mê cung. Anh đi hắn

cũng đi, anh dừng hắn cũng dừng. Cái cảm giác này…

Đi đến hành lang hình chữ U, lối đi trải dài về phía Bắc, bên trái có 16 chỗ rẽ,

mỗi bức tường ở đó đều treo một mặt nạ trắng.

Chỗ rẽ đầu tiên, sẽ đi đến phòng Cocalus, nơi Shimada ở.
Lúc này anh ấy đang làm gì nhỉ? Hay là gọi anh ấy ra, rồi cả hai cùng đi đến

chỗ Kiyomura?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.