MÊ LỘ QUÁN - Trang 124

Không thể nào. Ngày 5 là kết thúc cuộc thi sáng tác, chỉ còn ba ngày nữa. Tuy

bình thường sáng tác khá nhanh nhưng Utayama không tin bây giờ Kiyomura vẫn
có thể yên tâm mà ngủ được.

Hay là Kiyomura đã sang phòng khác, ví dụ như đại sảnh, hoặc phòng giải trí?
Utayama hơi thất vọng, song vẫn thử vặn tay nắm cửa. Thế này là sao? Cửa

không khóa.

Hết sức kỳ lạ.
Cho rằng Ino Mitsuo là hung thủ, tuy lập luận rằng hắn đã trốn khỏi khu nhà

này, nhưng sau khi xảy ra một vụ giết người mà đêm hôm nằm ngủ hoặc đi ra
ngoài lại không khóa cửa, thì khó mà nói rằng người này có tư duy bình thường
được. Kiyomura vốn không thuộc mẫu người đặc biệt lạc quan kiểu ấy.

Thế thì…
Utayama vặn mạnh tay nắm, mở cửa.
“Kiyomura.” Utayama vừa gọi to vừa bước vào, sờ tường bên trái tìm công tắc

đèn.

Utayama có dự cảm anh sẽ nhìn thấy thi thể của Kiyomura khi đèn sáng, song

trong phòng lại không một bóng người.

“Kiyomura…”
Máy đánh chữ trên bàn vẫn đang bật.
Hay trong buồng vệ sinh?
Utayama bước đến cánh cửa trong góc phòng, đẩy nhẹ. Cửa lập tức mở, bên

trong cũng trống trơn. Thử nghĩ mà xem, phòng không bật đèn, nếu trong buồng
vệ sinh có người thì chẳng phải rất quái lạ sao? Cho nên chắc Kiyomura đã ra
ngoài đi đâu đó. Nhưng…

… Anh không khỏi lo lắng.
Người vẫn còn hơi men, bước chân loạng choạng, anh vội tì vào bàn.
Thử sờ vào mặt đệm của ghế xoay, không thấy hơi ấm. Tức là Kiyomura ra

khỏi phòng khá lâu rồi.

Trên bàn, bên cạnh máy tính là tờ sơ đồ mặt bằng Mê Lộ Quán. Không cần

đem theo sơ đồ, vậy chỉ có thể là đến đại sảnh hoặc phòng giải trí, vì hai nơi đó
dễ tìm.

Utayama nhìn màn hình.
Có lẽ trước đó Kiyomura vẫn đánh máy, sau đó mới tắt đèn và đi ra khỏi

phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.