MÊ LỘ QUÁN - Trang 61

Utayama mở túi xách lấy ra chiếc áo len xẻ ngực. Nhiệt độ không thấp, song

anh vẫn thấy lạnh.

Anh cởi áo khoác đặt lên giường, xỏ tay vào ống tay áo len, và chợt nhìn thấy

mặt mình trong gương. Khuôn mặt ngăm ngăm đen nhưng vẫn có nét trẻ trung,
xung quanh mắt mờ mờ quầng thâm.

“Chắc do quá mệt mỏi.” Anh nghĩ bụng.
Công việc bận rộn, gần như uống rượu mỗi ngày… Tuy chưa đến nỗi suy

nhược như ông Miyagaki, song ngẫm lại thì suốt mười mấy năm qua, anh chẳng
làm bất cứ việc gì có ích cho cơ thể cả.

Chà…
Hình ảnh nhà văn già với đôi mắt nhắm nghiền lại hiện ra trước mắt Utayama.
Bác Miyagaki, dù sao thì bác cũng đâu cần phải ra đi vội vã như thế…
Dòng suy nghĩ bất ngờ ập đến khiến lòng anh não nề. Nhưng, một ý nghĩ khác

hẳn bỗng hiện lên trong đầu anh.

Trong tình huống đặc biệt này, họ sẽ sáng tác ra những tác phẩm như thế nào

nhỉ?

Là một biên tập viên, anh đương nhiên cảm thấy kích động và đặt nhiều kỳ

vọng vào cuộc thi sắp tới. Đấy là sự thật. Sẽ là những tác phẩm ra sao? Và, trong
bốn nhà văn này ai sẽ là người nhận được khoản tiền thưởng kếch xù?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.