MÊ LỘ QUÁN - Trang 63

Gần đây máy đánh chữ tiếng Nhật đã tương đối phổ biến, hầu hết các nhà sản

xuất đều tung ra loại máy có bàn phím theo kiểu JIS

*

vừa gõ được chữ Nhật vừa

gõ được chữ La Tinh, có thể thay đổi giữa hai cách nhập tùy theo sở thích của
người dùng, rất tiện lợi. Máy Bungo mà nhà văn Miyagaki dùng trong hai, ba
năm nay thuộc kiểu này, nên chắc ông đã chuẩn bị loại y hệt cho các ứng viên.

Riêng máy Oasys của Fujitsu sản xuất thì là ngoại lệ, nó dùng phương pháp

‘chuyển đổi ngón cái’ để nhập ký tự, có ưu điểm là giảm bớt rất nhiều phím trên
máy, cũng vì vậy mà cách gõ tiếng Nhật cũng khác hẳn. Nên Hayashi than phiền
về chuyện ấy là điều đương nhiên.

“Thôi nào, không sao đâu.” Utayama đành an ủi cậu nhà văn trẻ đang nhăn

nhó, “Nhớ vị trí 50 âm đọc khó thật, nhưng dùng ký tự La Tinh để nhập tiếng
Nhật thì sẽ quen nhanh thôi.”

“Vâng…” Hayashi vẫn rầu rĩ.
Utayama thầm nghĩ, mặc dù có thể hiểu được tâm trạng của Hayashi, song chỉ

vì chuyện cỏn con thế này mà đã thấy lúng túng thì cũng dở thật đấy. Tiểu thuyết
trinh thám của Hayashi được đánh giá rất cao vì lối viết nghiêm cẩn, chỉn chu
nhưng khuyết điểm là thiếu sức lôi cuốn. Xem ra sách cũng thể hiện một phần
tính cách của tác giả.

Bốn người cùng đi về phía đại sảnh, đến nơi thì thấy Suzaki và Samejima đang

ngồi trên sofa trò chuyện với nhau, Funaoka và Shimada chưa đến, bữa tối thì đã
sẵn sàng.

Trông thấy Ino đang ngồi trên chiếc ghế ngả lưng kê cạnh cửa, Hayashi lập tức

phàn nàn về chiếc máy đánh chữ, nhưng anh thư ký lạnh lùng lắc đầu.

“Mong cậu chịu khó dùng tạm, dù sẽ có chút phiền phức với cậu.”
“À phải, anh Ino.” Kiyomura chồm qua vai Hayashi đang thở dài, nói, “Tấm

biển gắn ngoài cửa phòng tôi bị rơi đâu mất rồi.”

“Kiyomura…” Ino vừa cầm tờ sơ đồ lên xem vừa nói. “Là phòng Theseus.

Đúng rồi, tấm biển phòng này bị lỏng ốc vít nên đã tháo ra từ năm ngoái. Điều
này có gì bất tiện đối với cậu không?”

“Không. Chưa đến mức đó, chỉ là lúc nãy… tôi bước đến cửa phòng và không

nhìn thấy biển nên hơi ngờ ngợ. May sao chìa khóa có đính thẻ nên tôi mới nhận
ra đó là phòng mình.”

“Cậu có cần tôi viết mảnh giấy dán lên cửa không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.