MÊ LỘ QUÁN - Trang 67

“Tôi chưa từng nghe nói về Nakamura Seiji. Ông ấy là ai?” Kiyomura băn

khoăn.

“Là người thiết kế khu nhà này.” Suzaki khẽ đáp. Anh tì hai tay lên bàn, vừa

chống cằm vừa chăm chú nhìn Shimada qua cặp kính cận gọng vuông dày cộp.
Có vẻ anh cũng rất hứng thú với cái tên ‘Nakamura Seiji’.

“Có ai biết về Lam Ốc, Thập Giác Quán, Thủy Xa Quán không?” Shimada hỏi,

“Đều là những công trình kiến trúc do ông Nakamura thiết kế. Ông ấy đã mất
trong vụ án mạng xảy ra cách đây khoảng một năm rưỡi tại Lam Ốc, nơi ông ấy
sống, ở Kyushu.”

“Tôi nhớ ra rồi.” Funaoka đang bưng cốc nước đưa lên miệng bỗng dừng lại,

nói to, “Đó là một vụ giết người xảy ra trên một hòn đảo thuộc tỉnh Oita. chừng
nửa năm sau, ở Thập Giác Quán cũng trên hòn đảo ấy…”

“Đúng rồi. Lại sau đó nữa, Thủy Xa Quán ở một vùng núi thuộc tỉnh Okayama

cũng trở thành hiện trường giết chóc.” Shimada lại khịt mũi, “Thực tế là, hình
như có duyên nợ gì thì phải nên tôi dính dáng đến cả ba vụ. Nhất là trong sự kiện
Thủy Xa Quán xảy ra vào cuối mùa thu năm ngoái, tôi và một số người cùng
cảnh ngộ đã bị giam ở đó một đêm… Tự khoe khoang thực đáng hổ thẹn, nhưng
kể ra thì tôi cũng đã góp chút sức lực để giải quyết vụ việc ấy.”

“Anh giỏi thật.” Kiyomura vỗ tay, nói vui, “Lần đầu tiên tôi được gặp một

thám tử thật sự.”

“Ông Miyagaki cũng nói thế.”
“Chắc thầy đã rất vui vì gặp được anh Shimada. Xem ra anh là trợ thủ đắc lực

cho người anh trai làm việc ở Sở Cảnh sát nhỉ. Vậy lần này có phải anh nhận
nhiệm vụ bí mật đến Mê Lộ Quán, nhằm ngăn chặn khả năng án mạng tương tự
sẽ xảy ra trong những tòa nhà mà ông Nakamura Seiji thiết kế không?

“Đâu có.” Shimada gượng cười, “Anh tôi chẳng liên quan gì đến tôi cả, đây là

hành động của cá nhân tôi thôi. Chỉ là không biết vì sao tôi cứ ngẫu nhiên gặp các
chuyện đó… Sau sự kiện Thủy Xa Quán năm ngoái, khi biết tin Mê Lộ Quán của
nhà văn Miyagaki nổi tiếng cũng do ông Nakamura Seiji thiết kế thì tôi đứng
ngồi không yên và nhất định muốn tận mắt nhìn thấy nó một lần. Lý do chủ yếu
là vì tôi bẩm sinh rất thích tìm hiểu những điều thú vị.”

“Thì ra là thế.” Utayama gật đầu, đồng thời tưởng tượng ra khuôn mặt háo hức

như trẻ con của nhà văn Miyagaki khi nghe Shimada kể về những câu chuyện anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.