MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 1: CHĂM PA ẨN SƯƠNG - Trang 361

đội cộng sản, mà đại đa số đều là thành phần thanh niên trí thức đến từ
Vân Nam. Thông thường họ đều chưa học qua bất kỳ khóa huấn luyện
quân sự nào, mà chủ yếu dựa vào kinh nghiệm người cũ dạy người mới;
bình thường họ chỉ cần học qua cách sử dụng vũ khí hạng nhẹ và lựu đạn
cầm tay là có thể xách vũ khí xông ra mặt trận. May mà năng lực chiến
đấu của quân đội chính phủ cũng chẳng cao siêu gì, nên anh em chỉ cần
dựa vào bầu nhiệt huyết sôi sục cũng có thể đánh nhau ngang ngửa với
chúng. Những chú lính mới vận đen, vừa giao đấu với quân địch đã
chạm phải nòng súng mà tử trận thì chả nói làm gì, nhưng còn những
người mệnh lớn, sống dai một chút, sẽ học được rất nhiều kinh nghiệm
chiến đấu từ chiến tranh, đánh nhau nhiều thì kiến thức trận mạc cũng tự
nhiên sẽ tăng lên theo từng ngày.

Tư Mã Khôi nằm trong thành phần này, nên đừng thấy anh còn trẻ

tuổi mà coi thường. Anh đã đánh trận ở Miến Điện ngót nghét mấy năm,
nên bảo anh là cáo già chốn sa trường thì cũng chẳng ngoa, vì chỉ nghe
âm thanh pháo đạn rạch trời, là biết ngay nó có rơi xuống đầu mình hay
không, lại nói lỡ gặp mai phục trong rừng, đánh cả ngày mà chẳng thấy
bóng dáng của kẻ địch, nhưng chỉ cần nghe âm thanh vũ khí trên tay đối
phương bắn ra, là có thể phán đoán được mình đang phải đối mặt với loại
vũ khí nào. Quân đội chính phủ, súng ống tốt, pháo đạn cũng không tệ,
nhưng khi bắn phá thì bừa bãi, mù quáng, chẳng thèm ngắm chính xác
mục tiêu, nên sức chiến đấu cũng kém. Trong khi đó bọn phỉ Tưởng tuy
số lượng không đông lắm, về cơ bản cũng chẳng có đạn pháo gì sất, súng
ống cũng chỉ là loại phổ thông đời cũ, phương thức bắn phần lớn đều sử
dụng kiểu bắn tỉa, đặc biệt rất giỏi trốn ở nơi tối bắn lén đối phương, vậy
mà, xác suất bắn trúng lại cao đến kinh ngạc, nên chỉ cần tiếng súng
vang lên thì chắc chắn nếu không phải bạn thì sẽ có đồng đội nào đó
đứng cạnh bạn đổ cái rầm.

Lúc đó anh em rất rầu rĩ: “Nghĩ năm ấy quân đoàn hàng triệu

người chúng ta oai hùng vượt sông lớn, ưu thế lấn lướt, tiến quân như
chẻ tre, đánh bọn Quốc dân đảng tan tác như gió thu quét lá, kẻ địch
chẳng dám bắn trả lấy một phát súng, sao bây giờ lũ tàn quân chạy
xuống Miến Điện lại trở nên lợi hại thế nhỉ?” Về vấn đề đó họ nghĩ mãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.