MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 1: CHĂM PA ẨN SƯƠNG - Trang 397

giấu mùi hơi thở chết chóc khiến người ta sợ hãi. Con đường hầm như
phảng phất nối liền giữa thực tại và hư ảo này, dường như là một cửa
động rộng lớn khác thường, mà mọi người không thể tưởng tượng điểm
tận cùng của nó thông ra nơi nào, thậm chí ngay cả nó có điểm tận cùng
hay không, thì cũng chẳng ai biết được.

Tư Mã Khôi vừa đi vừa để ý động tĩnh xung quanh, đồng thời quay

sang dò hỏi Ngọc Phi Yến, vì sao vua Chăm Pa lại cho xây dựng “con
quái vật” này dưới lòng đất? Tại sao trên mỗi viên gạch đều khắc hình
một khuôn mặt người? Chẳng lẽ đó là dung mạo của vua Chăm Pa?

Kiến thức về tình hình thực tế tòa thành bốn triệu bảo tháp của

Ngọc Phi Yến chỉ có hạn, nhưng cô đã từng xem qua không ít văn vật
Chăm Pa cổ, nên cũng hiểu đôi chút về lịch sử có liên quan. Khi nghe Tư
Mã Khôi hỏi đến việc này, cô liền bất giác nhớ đến một chuyện, nên vừa
suy ngẫm vừa đáp lời anh: “Dung mạo? Dung mạo của vua Anagaya
không giống thế này, ông ta vốn dĩ không phải là người...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.