MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 149

Cao Tư Dương cảnh giác trừng mắt hỏi Tư Mã Khôi: “Anh vừa nói gì
vậy?”

Tư Mã Khôi lấp liếm ngay: “À! Tôi sợ gặp phải thứ không sạch sẽ, nên
nói vài câu lên gân cho thêm vững dạ ấy mà”.

Hải ngọng cũng nói đỡ: “Ấy! Chuyện này để tôi làm chứng. Cậu ta nhìn
người ta giết gà mà bắp chân còn bị chuột rút, thì làm gì có gan giết
người?”

Cao Tư Dương nghe Tư Mã Khôi tự nhận mình vừa bốc phét, thì không
tra hỏi gì thêm nữa. Cô cũng không nghĩ trạm thông tin trong núi sâu có
ma, nhưng người gác rừng vô duyên vô cớ mất tích, rất có khả năng đã
gặp phải sự cố gì rồi. Đây đâu phải chuyện nhỏ, có điều bây giờ ngoài
trời đã tối mịt, không thể vào tháp canh phát tín hiệu cấp cứu được nữa.
Cô là quân nhân duy nhất trong đội, đương nhiên phải đứng ra quyết
định. Cao Tư Dương bảo Nhị Học Sinh điều chỉnh máy điện đàm, cố
gắng liên lạc với lâm trường một cách nhanh nhất, sau đó ra lệnh cho cậu
dân binh Hổ Tử dắt chó săn đến trợ giúp lục soát.

Lai lịch của Nhị Học Sinh có vấn đề nên không được mọi người tôn
trọng lắm, cậu ta đã quen bị người ta sai vặt chạy chỗ này chỗ kia. Cỗ
máy điện đàm không dây mà cậu ta vác trên lưng, vốn dĩ cũng không
thường xuyên hoạt động, lại chỉ được dùng để thay thế linh kiện, nên giờ
không sử dụng được. Sau khi phân công, cậu ta lập tức bắt tay tất bật sửa
chữa một hồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.