MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 270

Chương 4.3: Đèn chiếu u

Toàn thân Tư Mã Khôi nổi da gà, khi anh định thần nhìn lại thì

không thấy nó đâu nữa. Cái đầu đột nhiên chìm vào màn sương dày
đặc. Anh đuổi theo cái đầu, phạt những sợi dây leo vướng víu trước
mặt, phát hiện thấy phía sau bức tường dây leo và cây cổ thụ là một
đầm nước tù đen ngòm và lạnh lẽo, mặt nước phẳng lặng, trải rộng
mênh mông, căn bản không tìm được chỗ đặt chân. Anh thầm nghĩ,
chẳng lẽ là “phi đầu man” chăng? Năm xưa, trong rừng rậm Miến
Điện, nhiều dân địa phương đã cắt thủ cấp của tù binh, rồi cắm sọ
người chết lên một cọc nhọn để nó phong hóa. Nghe nói, những
chiếc sọ người này thường bay đi cắn người vào ban đêm, nên
ngay cả bọn thực dân Anh Pháp nghe nhắc đến nó cũng phải tái
mặt, thế nhưng thời kì Sở quốc cổ vẫn chưa tồn tại truyền thuyết về
phi đầu man.

Cao Tư Dương chưa xác định rõ mục tiêu thì không bao giờ tùy

tiện nổ súng. Từ trước đến giờ cô không tin những chuyện ma quỷ,
nhưng vật vừa xuất hiện rõ mồn một khi nãy đã khiến cô không
biết giải thích thế nào.

Lúc này, ba người còn lại cũng lần lượt tụt dây trèo xuống, sau

khi nghe kể, ai nấy đều kinh ngạc tột độ.

Tư Mã Khôi vẫn chưa nhìn kỹ vật đó trông thế nào, liền bảo

Nhị Học Sinh châm lửa thắp sáng ngọn đuốc, đoạn quay sang dặn
mọi người, nơi đây không có người, vì vậy chỉ cần phát hiện tình
hình bất ổn là có thể lập tức nổ súng. Bây giờ, chúng ta đã có súng
và lửa phòng thân, nếu quả thực có thứ gì không sạch sẽ, thì nó
cũng phải biết điều lùi lại ba bước.

Mọi người không dám lơ là, dò dẫm từng bước xuống đáy

huyệt động, nơi có pho tượng điêu khắc mặt quỷ, để soi đèn cácbua
thám thính. Huyệt động này dường như là hố tế lễ, đường kính
rộng cả trăm mét, độ sâu cũng tầm trên dưới trăm mét, quy mô khá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.