MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 72

Hải ngọng không biết Tư Mã Khôi nói thật hay giả, nhưng cứ nghĩ đến
cảnh tượng thảm thương của các thành viên đội khảo sát, thì anh bủn rủn
hết cả người, bị bọn ăn xác này chui từ thất khiếu vào lục phủ ngũ tạng,
rồi luồn cả vào óc tủy, chi bằng bây giờ mình tự kết liễu cuộc đời, chết
cho nó thống khoái vậy. Thế là anh liền quay sang bảo Tư Mã Khôi và
Thắng Hương Lân: “Cuối cùng ngày hôm nay, Hải ngọng tớ cũng cách
mạng triệt để rồi. Chào các cậu! Tớ đi gặp Diêm Vương trước nhé,
xuống dưới đó tớ sẽ chiếm chỗ hộ các cậu …”

Tư Mã Khôi và Hải ngọng đều thuộc hạng bản lĩnh mồm mép cao siêu.
Trước kia, khi quân cộng sản Miến Điện bị nhốt trong rừng rậm nguyên
sinh, lương hết đạn kiệt, rơi vào đường cùng, những thành viên còn lại
bất cứ lúc nào cũng có thể bị quân chính phủ tóm cổ, hoàn cảnh gian
nan, hiểm ác đến cực điểm như vậy, mà anh chàng vẫn tiếc không nỡ cho
đầu ăn đạn, nên Tư Mã Khôi cho rằng Hải ngọng chỉ nói đùa.

Nào ngờ, đúng lúc đó bên tai vang lên tiếng súng nghe “pằng!” một cái,
tiếng súng quá đột ngột khiến Tư Mã Khôi phút chốc đổ mồ hôi lạnh
khắp người, anh cuống cuồng quay đầu lại nhìn, thì ra người nổ súng
không phải Hải ngọng, mà là đội trưởng Lưu Giang Hà đang nằm vật
trên tấm bia. Tình trạng vết thương của cậu ta rất nặng, nửa thân dưới đã
hoàn toàn tê liệt cứng đờ, nhưng não thì vẫn lờ mờ còn chút ý thức, cậu
ta biết rõ mình coi như hết đường sống, vì không muốn bản thân liên lụy
đến ba người còn lại, nên nhân lúc cánh tay trái vẫn còn tri giác, đội
trưởng liền với lấy khẩu súng lục K54 đặt cạnh ba lô Thắng Hương Lân
tự ra tay kết liễu đời mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.