MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 84

Thắng Hương Lân chẳng ngờ vào lúc thời khắc sinh tử thế này, Hải
ngọng tự dưng lại nảy nòi ra suy nghĩ đó, cô đâu thể mặc kệ anh, liền
khuyên nhủ mấy câu, nhưng đối phương có vẻ không buồn nghe.

Tư Mã Khôi biết Hải ngọng mà đã lên cơn dở hơi thì nói lý lẽ kiểu gì
cũng chỉ vô dụng, liền bảo: “Tiên sư Hải ngọng! Cậu nằm đó giả chết
làm cái mẹ gì, nếu bận này mà may mắn sống sót trở về được, thì ông
Khôi sẽ đãi các cậu mấy món ngon trong nhà hàng tử tế”.

Hải ngọng nghe xong, không nhịn được liền mở to mắt hỏi: “Món gì…
trong nhà hàng hả?”

Tư Mã Khôi nói: “Mấy năm trước, chúng ta chiến đấu ở vùng núi Miến
Điện, lúc về lại phải chui vào trại gạch ngói cải tạo tư tưởng, sau đó thì
theo chân đội khảo cổ hành quân đến sa mạc Lopnor, nên không biết bao
lâu rồi tớ và cậu chưa được ăn một bữa cho ra hồn. Nếu bây giờ mà cậu
toi mạng ở đây thì lỗ quá, tớ thấy sau khi bọn mình thoát ra khỏi chỗ này,
kiểu gì cũng phải đến miếu Ngũ Tạng thắp hương một cái, rồi sau đó sẽ
vào quán, vào đó đừng có gọi mấy món rau dưa lằng nhằng làm chó gì,
cứ bảo bọn phục vụ mang hơn chục cân thịt bò hảo hạng lên đây cho các
ông đánh chén, có bao nhiêu rượu thì mang cả ra…”

Hải ngọng nói chen vào: “Cậu quên đi! Quán ăn bây giờ quanh năm suốt
tháng cũng chỉ phục vụ có mấy món thôi, còn định gọi những món cao
lương mỹ vị gì nữa hả? Vả lại, cậu mà ăn nói kiểu đấy với bọn phục vụ,
thì bọn nó có mà vả cho cậu rơi răng. Đầu tiên, cậu phải dạo trước câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.