MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 290

dựng đứng tóc gáy. Họ thấy Nhị Học Sinh chẳng khác nào con ác ma đòi
mạng đang bò vào thạch điện.

Hải ngọng hét to một tiếng: “Đến đúng lúc lắm!”, rồi giương khẩu súng săn
hai nòng, ngắm thẳng vào sọ Nhị Học Sinh bóp cò, nào ngờ đối phương há
ngoác mồm cắn vào họng súng, chỉ nghe đạn nổ “bụp” một tiếng nhỏ, rồi
khói súng bốc ra từ miệng Nhị Học Sinh, nhưng đầu hắn thì vẫn lành lặn
như chưa hề có gì xảy ra, không biết viên đạn ghém cỡ tám đã bắn đi
phương nào.

Tư Mã Khôi thấy hắn mang tà ý, liền vội vàng kéo Hải ngọng lùi lại sau, rồi
cùng hai người còn lại nhanh chóng lùi thêm mấy bước nữa, lưng dựa vào
vách đá, họng súng và đèn chiếu nhất tề chĩa thẳng về phía Nhị Học Sinh,
chỉ đợi đối phương lại gần là nhất loạt nổ súng.

Nhưng Nhị Học Sinh dường như không hề có ý định tiến lên phía trước,
hắn bò rạp trên bờ đá, giương mắt nhìn bốn người, ánh mắt vô hồn, toát ra
ma khí âm u, đột nhiên mắt hắn chảy máu, rồi cái miệng cứng đơ há ra, run
rẩy rặn từng tiếng: “Sao… sao… các người… lại muốn bắn tôi?”

Hải ngọng rút dao săn ra, quát lên dọa dẫm: “Thằng chó! Mày mà dám lại
gần nửa bước, ông sẽ xẻ thịt mày làm nhân bánh!”

Tư Mã Khôi và Thắng Hương Lân đều cảm thấy gã Nhị Học Sinh kia quả là
bám dai như đỉa đói, khổ nỗi hội anh lại không có cách nào đối phó lại
được, nên đành lặng lẽ quan sát xem sẽ xảy ra biến cố gì, rồi đợi thời cơ
hành động. Trong đại điện tĩnh mịch, âm u, cục diện giằng co căng thẳng
làm không gian như muốn đông cứng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.